🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Khi đã biết trước kết cục của mình, người ta thường làm gì?



Tìm cách quay trở lại thế giới cũ?



Đã số những cuốn truyện xuyên không được đọc, tôi thấy mọi người đều lựa chọn cách này. Bởi đây là tâm lý chung của con người...



Khi bạn đột nhiên bị đưa đến một vùng đất xa lạ, không quen biết ai, không thể giao tiếp người bản địa theo cách thông thường,... sẽ hoảng loạn và tìm mọi cách để quay về cho bằng được.



Nhưng với tôi, một người không có nơi để trở về sớm đã tiếp nhận hết thảy mọi sự thật phũ phàng cả rồi.



Thế cho nên, chẳng có gì quá ngạc nhiên nếu thấy tôi cư xử như bình thường. Vì tôi biết, dù có quay về thì những chuyện tồi tệ khác vẫn sẽ xảy ra tiếp mà thôi.



Cứ coi như là tôi ích kỷ chạy trốn hiện thực đi.



Tiếc mỗi là tôi không còn cơ hội thu âm chương trình "trạm cứu hộ trái tim".



Một chương trình vừa ý nghĩa vừa nhân văn lại mang tính chữa lành...



Tôi chép miệng tiếc nuối, cái gì cũng tệ nhưng được khoản công việc khá thuận lợi. Mà chủ nhân của cơ thể này sắp ra trường rồi, không biết sau này tìm việc có suôn sẻ thế không...



Thôi không nghĩ nhiều nữa, nữ phụ trong truyện vì quá đeo bám Hoàng Ánh Dương nên mới bị giết chết. Còn tôi thì... chắc không xui xẻo tới mức đó đâu nhỉ vì sớm buông tay rồi mà!



Tự nhận thấy mình đang lo lắng quá mức không cần thiết, tôi liên tục trấn an bản thân

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-nam-chinh-benh-kieu-am-anh-toi-/3621223/chuong-5.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nghe Nói Nam Chính Bệnh Kiều Ám Ảnh Tôi?
Chương 5: Đi vào quán bar
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.