“Được lắm, hóa ra cô còn có đồng bọn.”
Giám đốc Dương phất tay với bảo vệ, “Đều bắt bọn họ lại cho tôi.”
“Bá Tước đối đãi với khách như vậy sao?
Con ngươi đen nhánh của Lệ Thịnh Quân đảo qua, phiếm một tia âm trầm.
Giám đốc Dương không hiểu sao lại nghĩ tới ông chủ lớn thần bí phía sau câu lạc bộ Bá Tước. Ánh mắt kia sao lại giống như vậy, giống đến nỗi khiến anh ta sinh ra một nỗi sợ hãi cùng bất an.
“Đến cậu như vậy cũng được gọi là khách.” Tiết tổng cười lạnh nói, “Nhìn xem quần áo với giày trên người cậu, làm tròn lên cũng chẳng qua chỉ mấy trăm tệ. Giám đốc Dương, đêm nay anh phải cho tôi một công đạo. Người phụ nữ này rốt cuộc sao lại thế này, cô ta chẳng lẽ không phải người phục vụ của các người sao.”
“Đương nhiên không phải.”
Vị Tiết tổng này cũng rất có địa vị, giám đốc Dương chạy nhanh phủ nhận.
Tiết tổng vừa nghe liền càng nổi giận, “Nói như vậy là trà trộn vào, Bá Tước các người rốt cuộc làm việc kiểu gì đây. Chúng tôi đến đây tiêu tiền là nhìn trúng tính tư mật tốt của câu lạc bộ. Hiện giờ loại người lung tung rối loạn gì cũng có thể trà trộn vào, anh nói xem lần sau chúng tôi làm sao còn dám tới chơi. Chúng tôi đều là nhân vật có uy tín danh dự.”
“Đúng vậy.”
Có khách xem náo nhiệt phụ họa, “Lỡ như trà trộn vào là phóng viên, chúng tôi còn có riêng tư cái gì.”
Giám đốc Dương sốt ruột nói: “chuyện hôm nay là do chúng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-le-tien-sinh-vua-gap-da-yeu-toi/854406/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.