Sớm biết thì đã không đi trêu chọc người ta.
Chỉ biết đổ thừa cô gần đây đúng là làm gì cũng xui xẻo.
Tay Tiết tổng nửa cưỡng chế định nắm lấy bả vai cô, thân thể ông ta cũng thò qua tới, Vu Mộc Hi theo bản năng tránh thoát khỏi cánh tay ông ta, né tránh.
Lần này quá mức rõ ràng, trên mặt Tiết tổng rốt cuộc không nhịn được, “Như thế nào, một người phục vụ hèn hạ như cô đến chút mặt mũi này cũng không cho tôi. Có phải muốn tôi đi tìm giám đốc của cô hay không?”
Vu Mộc Hi cũng không thèm giả vờ nữa, nói thẳng: “Vậy phải xem Tiết tổng ôm ấp là có mục đích gì? Nếu là muốn tôi bồi ngủ, đề nghị Tiết tổng ra cửa rẽ phải, phố bên kia có phát tờ rơi.”
Tiết tổng nháy mắt nổi giận, “Tôi coi trọng cô là phúc của cô. Tới chỗ này làm nữ phục vụ, có mấy người trong lòng đứng đắn muốn làm việc. Tôi nói cho cô biết, đêm nay cô không bồi cũng phải bồi.”
Ông ta nói xong trực tiếp lớn tiếng gào lên, “Kêu giám đốc Dương của các người lại đây. Mỗi tháng tôi ở chỗ này của các người tiêu hơn một ngàn vạn, phục vụ của các người đối đãi với khách như vậy à?”
Vu Mộc Hi thầm kêu không ổn, giám đốc kia nếu tới thật, cô sẽ lộ tẩy.
Cô xoay người muốn chạy, Tiết tổng nhanh chóng bắt lấy tay cô.
Vu Mộc Hi trong lòng quýnh lên, trở tay xoay một cái, nhẹ nhàng thoát ra. Mới vừa chạy được vài bước, Dương giám đốc mang theo bảo vệ đối diện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-le-tien-sinh-vua-gap-da-yeu-toi/854405/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.