Sắc mặt Lệ Thịnh Quân tối sầm. ấy hôm trước làm một bát mì, Vu Mộc Hi cả ngày quấn lấy anh bắt anh làm cơm tối, “Chỉ là ngẫu nhiên nấu bát mì.”
Hoắc Đình Diễn giơ ngón tay cái lên, làm anh em tốt nhiều năm như vậy, anh ta cũng chưa từng được nếm qua mì Lệ Thịnh Quân làm.
……
Đêm nay Vu Mộc Hi không rảnh.
Cô hẹn nhϊếp ảnh gia Hàn Dương đi ăn cơm.
Chỗ hẹn ở một quán thịt nướng, cô gọi đồ ăn xong mới nhận được điện thoại của Hàn Dương gọi tới: “Thực xin lỗi, chị Hi, bữa cơm này tôi không thể tới được, chị tự ăn một mình đi.”
Vu Mộc Hi nhìn bàn đầy đồ ăn ngẩn người, “Vậy ngày mai cậu có rảnh không?”
“Ngày mai tôi cũng không rảnh, sau này cũng không luôn.” Hàn Dương nhẫn tâm nói, “Chị Hi, chị về sau đừng tìm tôi nữa, tôi bên này thật sự rất bận.”
Trong lòng Vu Mộc Hi trầm xuống, “Hàn Dương, cậu nói thật đi, cậu có phải vốn dĩ không muốn qua lại với tôi không? Người ngoài mắng chửi tôi, nói tôi như thế nào là do người ta không hiểu biết về tôi. Chúng ta hợp tác lâu như vậy chẳng lẽ cậu còn không hiểu con người tôi sao?”
“Chị Hi, anh Đường đã nhắc nhở, ai giúp chị là đối địch với anh ta. Tôi biết chị muốn mở lại shop online, nhưng tôi không thể chụp mẫu cho chị. Tôi vẫn còn muốn sau này ở trong giới lăn lộn.” Hàn Dương nói, “Lại nói ngươi chụp ảnh chụp chưa chắc hữu dụng đến cơ hội a.”
“Cậu có ý gì?”
“Làm gì có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-le-tien-sinh-vua-gap-da-yeu-toi/854398/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.