Hoắc Đình Diễn châm một điếu thuốc, trầm giọng nói: “Tôi đã sớm nói rồi, vũng nước đục Lữ gia này, cậu không cần đi lăn lộn, đều là du côn lưu manh đủ hạng người. Đám con cháu của ông ta cũng không phải đều là đèn cạn dầu.”
“Nếu thật sự có liên quan với Lữ gia, chuyện này tôi sẽ không dễ dàng bỏ qua.” Lệ Thịnh Quân ánh mắt sâu kín nhìn chằm chằm chất lỏng màu đỏ sậm trong ly, áp suất không khí quanh người cũng hạ thấp, “Hiện tại chuyện thứ ba mới quan trọng nhất, lập tức ngăn cản mẹ tôi tìm một người phụ nữ xung hỉ cho tôi.”
“Xung hỉ…….”
Đề tài đột ngột thay đổi, Hoắc Đình Diễn thiếu chút nữa phun một ngụm rượu, mặt đầy chế nhạo.
Lệ Thịnh Quân làm lơ anh ta, mặt không cảm xúc, “Bà ấy từng tìm đứa con gái Vu Mộc Hi vừa mới được nhận về của Trình gia, chẳng qua Vu Mộc Hi từ chối. Với tính cách của bà ấy, khẳng định sẽ tiếp tục giúp tôi tìm người thứ hai.”
“Đây đều là chuyện nhỏ.” Hoắc Đình Diễn cố nén cười gật đầu, “Chuyện quan trọng nhất bây giờ là cậu muốn quay về kiểu gì? Cậu còn mặt mũi mà nói sao?”
Huyệt Thái Dương của Lệ Thịnh Quân nhảy nhảy, gian nan nói: “Mời cho tôi một vị đắc cao tăng đạo đi.”
“……”
Hoắc Đình Diễn cảm thấy may mắn lúc này trong miệng mình không uống bất cứ thứ gì, bằng không thật sẽ phun ra hết, “Không nghĩ tới Lệ công tử của chúng ta cũng có một ngày mê tín.”
Lệ Thịnh Quân nghiến răng nghiến lợi, “Nếu không cậu giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-le-tien-sinh-vua-gap-da-yeu-toi/854397/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.