“Chị biết em không biết chụp ảnh, chị có thể dạy em.” Vu Mộc Hi theo bản năng lại bắt đầu ôm lấy cánh tay anh làm nũng.
Cả người Lệ Thịnh Quân cứng đờ vài giây, trực tiếp cầm lấy máy ảnh, rút tay về.
Vu Mộc Hi đạt được mục đích, tươi cười, cô gần đây phát hiện Tiểu Li Tử tuy rằng bề ngoài có chút khó gần, nhưng chỉ cần ôm cậu làm nũng, cái gì cũng sẽ đồng ý.
“Chị đi tìm đồ mẫu, đợi chút em chụp với góc độ như này là được.” Vu Mộc Hi sáp lại gần màn hình rồi mở cho anh xem.
Cô sáp lại cực kỳ gần, tóc ti chạm vào cằm của anh, mềm mại, giống cây cọ khẽ quét qua, đồng thời một mùi hương nhàn nhạt vị gừng quanh quẩn ở chóp mũi.
Đôi mắt màu đen của Lệ Thịnh Quân càng ngày càng sâu, rõ ràng vừa mới tắm rửa xong, nhưng thân thể lại nóng muốn bốc cháy giống như có một ngọn lửa, làm anh muốn quay lại phòng tắm tắm rửa một lần nữa.
“Được rồi, tôi biết rồi.”
Lệ Thịnh Quân bất động thanh sắc bước vài bước đến bên cạnh máy ảnh, nhắc nhở, “Lần sau nói chuyện đừng dựa vào gần tôi quá có được không?”
“Làm sao vậy?”
Vu Mộc Hi không thể hiểu được, “Hay là miệng chị thối?”
Cô nói xong vội vàng che tay lại thở hắt ra, sau đó tự mình ngửi ngửi, “Không có mà.”
Lệ Thịnh Quân khóe miệng giật giật, “Nam nữ thụ thụ bất thân, chúng ta chung quy cũng là không có quan hệ máu mủ có hiểu không?”
Huống chi trong thân thể anh căn bản không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-le-tien-sinh-vua-gap-da-yeu-toi/854399/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.