Vất vả lắm mới nhịn được đến tan học, Lệ Thịnh Quân bị thầy Cố gọi ở lại tiếp tục hiện trường giảng về dạ dày một hồi.
Từ phòng thí nghiệm ra, Lệ Thịnh Quân tìm thẳng một nơi để nôn hết bữa sáng ra. Cả đời này anh không sợ trời không sợ đất, lại ghê tởm mỗi thi thể người giả.
...
Buổi chiều.
Lệ Thịnh Quân có một tiết lý thuyết, chỉ cần yên lặng ngồi trong phòng học nghe giảng là xong.
Anh cố ý chọn vị trí cuối lớp.
Tiết học dài dằng dặc thực sự nhàm chán. Anh giở đại quyển sách, chợt phát hiện ở giữa có kẹp một tờ giấy màu trắng.
Mở ra xem là một bức phác họa, trên đó là một người phụ nữ, lúc cười khóe miệng có hai lúm đồng tiền ngọt ngào. Đây là Vu Mộc Hy?
Lệ Thịnh quân hơi sửng sốt.
Bức này vẽ rất đẹp, dù chỉ là một bức phác họa không màu cũng thể hiện được tất cả vẻ rực rỡ chói lọi trên gương mặt người phụ nữ. Có thể nhìn ra được người vẽ đã bỏ nhiều tâm tư vào.
Tờ giấy này kẹp trong sách của Vu Cẩn Ly, chắc chắn là Vu Cẩn Ly vẽ.
Chỉ là cậu ta vẽ chị mình cũng dụng tâm quá rồi.
Hoàn toàn không giống một người ở góc độ là em trai mà vẽ ra chị của mình.
Chẳng lẽ..... Vu Cẩn Ly thích Vu Mộc Hy? Thật ra cũng không gì là không thể cả, Hai người không có quan hệ máu mủ, Vu Cẩn Ly không trọ ở trường mà thà rằng về nhà quét dọn vệ sinh nấu cơm cho Vu Mộc Hy. Em trai sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-le-tien-sinh-vua-gap-da-yeu-toi/854389/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.