Sắc mặt Lệ Thịnh Quân càng lúc càng lạnh, hai chân chậm rãi vắt chéo: “Cô không phải Trình Trừng, có phải Trình Trạch Khiêm không muốn gả con gái bảo bối gả cho tôi, liền tạm thời nhận cô làm con gái nuôi không vậy?”
Vu Mộc Hi nhìn chằm chằm hai chân anh, bất thình lình nhắc nhở: “Đàn ông nên ít vắt chéo chân thôi, sẽ xuất hiện các loại vấn đề về sức khỏe sinh sản và viêm khớp, thần kinh đấy.”
Một chân Lệ Thịnh Quân run nhẹ, tròng mắt đen nhánh ánh lên vẻ mỉa mai.
“Mới xem mắt đã quan tâm vấn đề sinh sản của tôi, cô thật đúng là người phụ nữ trực tiếp nhất tôi từng gặp.”
“...” Vu Mộc Hi im lặng, vừa rồi cô không nên bởi vì đã từng học chuyên ngành y khoa mà nhất thời nhanh miệng.
“Lệ tiên sinh, mới vừa rồi tôi còn nói vấn đề viêm khớp và chèn dây thần kinh.” anh có thể đừng chỉ để ý đến câu nói trước đó được không.
Lệ Thịnh Quân không bớt mỉa mai: “Đây chẳng phải là quan tâm vấn đề sinh sản của tôi tiện thể kèm thêm sao, cô yên tâm, vấn đề sinh sản của tôi rất tốt, nhưng tôi không hề muốn dùng ở trên người cô.”
Vu Mộc Hi thấy anh nhất định phải chụp cái mũ này lên đầu cô, dứt khoát cố ý chọc anh buồn nôn nói: “Vậy thì thế nào, tôi muốn dùng ở trên người anh là được rồi.”
Đáy mắt Lệ Thịnh Quân tràn ngập vẻ xúi quẩy: “Năm ngoái đã nói xem mắt, kéo cho tới hôm nay, là cảm thấy quyền kế thừa Lệ gia không rơi vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-le-tien-sinh-vua-gap-da-yeu-toi/854367/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.