🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Mẹ, con cũng không phải trẻ con nữa.” Nói xong, anh cảm thấy ống quần bị níu lại, cúi đầu nhìn, mí mắt Ninh Tưởng đã không mở nổi đứng cũng không yên, đang kéo anh.



Đáy lòng vừa buồn cười vừa chua xót, đã như vậy rồi còn gắng gượng chống đỡ đàn cho anh nghe…



Cúi người bế cậu bé lên, Ôn Nghi lấy một chiếc hộp ra, “Bố con cho con.”



Anh nhận lấy, lại nói là “Cảm ơn mẹ.” Sau đó lên lầu.



Ôn Nghi nhìn theo bóng lưng hai bố con anh, cúi đầu, thầm thở dài.



Ôm Ninh Tưởng vào phòng, tùy tiện ném hộp qua một bên, thả Ninh Tưởng lên giường, vừa mới buông ra, cậu nhóc đã mở mắt đảo qua một vòng, phát hiện đúng là phòng của bố, mới nhắm mắt lại, thỏa mãn đi ngủ.



Ninh Chí Khiêm liếc nhìn chiếc hộp đó, không cần mở cũng biết bên trong là gì, đồng hồ đeo tay thôi, mỗi năm đều tặng anh một cái, toàn bộ anh đều để trong một ngăn kéo, còn có kiểu dáng lặp lại, năm nay anh đã không muốn mở ra nữa.



Tắm rửa xong, nghĩ muốn kể rõ với mẹ, vì vậy lại xuống lầu một lần nữa, không ngờ bố anh cũng ở đó, không biết đến nhà lúc nào?



Ôn Nghi nhìn thấy anh, vội vẫy tay, “Chí Khiêm, con đến nói xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”



Anh đi tới, nói một lượt chuyện xảy ra hôm nay.



Ôn Nghi có chút ưu phiền, “Vậy con định làm thế nào? Trả lại cô ta thật sao? Chí Khiêm à, chúng ta đã nuôi mấy năm nay,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-em-thich-toi/2596457/chuong-147.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nghe Nói Em Thích Tôi
Chương 147: Luyến Tiếc
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.