Khi Lương Duyệt tới Bắc Kinh đúng vào ngày nóng nựcnhất. Chiếc điều hoà trên chiếc xe khách bị hỏng, cả chiếc xe nóng hầm hậpchẳng khaá gì một chiếc lò nướng, ai cũng thở hổn hển, ai cũng nhớp nhúa mồhôi. May mà chiếc xe chạy vào ban đêm nên vẫn còn có một chút gió mát. Nhưngkhi xe chạy tới Hà Bắc thì gặp một cơn mưa lớn.
Trên xe, hành khách từ đàn ông đến đàn bà, ai cũng gà gà gật gật, người cựamình, người nghiến răng, người thì lảm nhảm trong cơn mơ, chỉ có Lương Duyệtvẫn thức trong tâm trạng phấp phỏng lo âu, thỉnh thoảng lại nhìn ra phong cảnhhai bên đường.
Chuyến xe đã muộn bốn tiếng đồng hồ, không biết anh ấy có còn đợi cô ở chỗ haingười đã hẹn nhau không ?
Nghĩ đến anh, cô không khỏi cảm thấy đôi chút ngượng ngùng. Anh và cô quen nhauqua mạng Internet, tuy đã nhìn thấy nhau qua ảnh những vẫn chưa gặp mặt baogiờ. Nghe nói anh là sinh viên năm thứ ba của một trường đại học, trong ảnhtrông anh rất nổi, dường hnư anh đang tham gia một hoạt động đoàn thể nào đó.Anh đứng ở vị trí người chủ trì rất oai phong, đến cả đôi lông mày rậm cuũn trởnên rất hấp dẫn.
Thực lòng, cô cảm thấy hơi căng thẳng, đến nỗi ngón tay cô hằn thành một vếttrên bức ảnh, cô vội kéo vạt áo ra lau. Ánh mắt nhìn vào nụ cười cởi mở củangười trong ảnh dường như trở nên rõ ràng hơn, ngay cả không khí ngột ngạttrong xe cũng trở nên dễ chịu hơn. Bên ngoài tấm của kính xe, cơn mưa khiến chobầu trời và mặt đất trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-anh-yeu-em/87726/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.