Chi tiết cụ thể tại sao năm cô gái trở thành năm kẻlưu manh, Lương Duyệt còn nhớ rất rõ.
Tiền nhà trọ Quý bốn mãi vẫn chưa trả được. Chủ nhà cũng đã tới đòi mấy lần,tám cô gái ở trọ trong nhà đối diện đều đã trả cả rồi, thế mà mấy cô gái bênnày thì vẫn cứ cúi đầu nhìn xuống và mỉm cười ngượng ngùng tay cho vào túinhưng mãi cũng chẳng mò ra đồng nào.
Bà chủ nhà người Bắc Kinh thay vẻ mặt hiền từ trước đây, lúc này tỏ ra rất buồnkhổ. Mắt nhìn thấy bà ta cho hàng đống thuốc vào miệng, rồi vừa nuốt vừa thanthở, nước mắt úa ra và rơi chan chứa cả xuống đất, Lương Duyệt thấy thế vội chỉtrời thề rằng, nhất định tuần sau các cô sẽ trả đủ tiền nhà cho bà. Hiệu quảđiều trị của câu nói của cô nhanh tới mức làm người ta kinh ngạc, bà chủ đangnằm bất động trên sàn nhà nhanh như chớp rời khỏi gian nhà trọ trước con mắtcủa tất cả đám đông, trong số những người trong phòng chỉ riêng Lương Duyệt làđứng yên trố mắt ra nhìn. Phương Nhược Nhã thở dài nói từ phía sau với vẻ coithường: “ Chỉ tại cậu, hứa bừa mà làm gì, lần nào mà bà ta chẳng giở cái trònày ra, bọn tôi đã phát ngấy tận cổ nên có ai thèm để ý đến việc bà ta làm đâu!”
Thế là, vì thiếu kinh nghiệm thuê nhà của Lương Duyệt mà mọi người phải đôn đáokiếm đủ tiền trả thuê nhà trong một tuần.
Thực ra giá trọ cho giường trên là 220 đồng, giường dưới 240 đồng và ở vị tríđó cũng không phải là đắt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-anh-yeu-em/87727/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.