Gần sáu rưỡi chiều, Lương Duyệt vẫn vùi đầu xử lý cácloại hồ sơ. Kể từ khi dựa được vào Trung Thiên, cô đã bất ngờ cứu sống đượcNghiêm Quy. Hồ sơ các vụ án cứ tới tấp gửi tới, tiền kiếm đựơc cũng mỗi ngàymột nhiều hơn, ông chủ Hàn Ly xem ra phen này đến cả trong mơ cũng mỉm cười.
Sau mấy tháng điên cuồng như con thoi, xem ra đến lúc này ai cũng mệt rã rời,vì thế văn phòng phải liên tiếp tuyển người. Vì đã có tiếng tăm trong ngành nênchất lượng các ứng viên dự tuyển vào văn phòng cũng được nâng lên rất nhiều,các thạc sĩ ngành luật trước đây nhìn văn phòng của họ bằng nửa con mắt thì naycũng lần lượt tới dự tuyển vơi vẻ tôn trọng hơn hẳn. điều này thực sự làm thỏamãn lòng hám hư vinh của Lương Duyệt.
Vì có thêm mấy nhân viên mới nên khối lượng công việc vốn chồng chất như núicũng đã giảm đi khá nhiều, nhưng Lương Duyệt vẫn thích tự mình xem xét mọiviệc, giống như Luật sư Nghiêm năm nào.
Nhắc đến Luật sư Nghiêm, trong lòng Lương Duyệt dấy nên một niềm cảm kích. Mộtngười phụ nữ đã đem toàn bộ tâm sức của mình vào một chuyện nào đó cũng khôngngoài hai mục đích: một là sự nghiệp, muốn chứng minh thực lực của mình, nhưLương Duyệt; hai là vì tình yêu, luôn theo đuổi mà không chút oán trách, giốngnhư Luật sư Nghiêm.
Chị ấy là một người phụ nữ thông minh. Sau khi biết Hàn Ly chỉ một lòng một dạnghĩ về Phương Nhược Nhã, chị ấy đã lựa chọn cách ra đi.
Ra đi một cách dứt khoát,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-anh-yeu-em/2346833/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.