Khi Lương Duyệt tỉnh dậy, xung quanh rất yên tĩnh. Mộtngôi nhà quen thuộc với cách bài trí quen thuộc, nhưng đã không còn thấy bóngdáng người nói chuyện với cô đêm qua đâu nữa. Cô biết mình đã nhầm lẫn, cànghiể rõ tâm trạng của Trịnh Hy Tắc sẽ như thế nào khi bị cô nhận nhầm là ChungLỗi.
Cô cũng cảm thấy day dứt trong lòng về chuyện đó. Cô tìm quanh, nhưng khôngthấy ai, đành tự an ủi mình rằng, anh đi rồi cũng tốt, như vậy cô sẽ không cầncảm thấy day dứt áy náy nữa.
Cảm thấy miệng mình đắng ngắt, cô lấy một hộp sữa chua ra uống, liếc mắt rangoài thì nhìn thấy chiếc TT màu trắng của mình vẫn cò trong sân. Không lẽ anhấy vội tới mức không kịp lái nó đi? Trong lòng cô chợt loé lên một tia hy vọngmỏng manh, cô vội bỏ hộp sữa chua trong tay xuống và định chạy đi tìm anh đểgiải thích rằng, tối hôm qua cô đã uống quá nhiều.
Nhưng, thật bất ngờ, một chiếc xe đỗ lại trong sân, cánh cửa bật ra, anh và haingười khác cùng bước vào. Lương Duyệt kinh ngạc vội ra mở cửa.
Cuối cùng, đã đến lúc cô phải đối diện với câu chuyện tiếp theo.
Khi mà khoảng thời gian chín năm cà cảnh tượng trước mắt cùng hoà vào nhau, côchỉ còn biết đón nhận mà thôi. Cô cần phải vượt lên những khó khăn sắp tới bằngmột ý chí kiên cường, rồi thỉnh thoảng lại xuất hiện bên anh, hoàn thành nhiệmvụ của mình.
Sau một hồi họ hàn huyên, một lần nữa Lương Duyệt lại thấy được quyết tâm giànhchiến thắng của Trịnh Hy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-anh-yeu-em/2346814/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.