Thấy Nghiêm Trạch không nói nên lời, Lê Hạo vô cùng bối rối. Cậu không nghĩ nghĩ chuyện Nghiêm Trạch đắn đo bấy lâu lại là chuyện ở cùng một chỗ với cậu! Lê Hạo biết Nghiêm Trạch đã từng hiểu lầm cậu thích anh, nhưng rõ ràng cậu đã giải thích rồi mà, nói thẳng cậu là thẳng nam rồi mà?
Vì sao Nghiêm Trạch lại tiếp tục hiểu lầm thía?!
Lê Hạo cẩn thận nhớ lại những chuyện của mấy ngày hôm trước lúc cậu và Nghiêm Trạch còn yên bình sống chung.
Sau khi nhớ lại cẩn thận, cậu bị dọa cho mồ hôi lạnh ra ướt áo.
Cậu trao đổi với Nghiêm Trạch, tất cả đều như nước đổ đầu vịt vậu, cậu tự cho là hiểu được ý của Nghiêm Trạch, không cảm thấy có gì không đúng; còn Nghiêm Trạch cũng vì thế, hiểu lầm chồng chất hiểu lầm.
Lường biếng (giải thích)sẽ khiến cho mọi thứ biến chất.
– Tôi…. chuyện đó, tôi….
Lê Hạo hoảng loạn biện giải, nhưng mặc cậu ấp úng nửa ngày, cậu vẫn không biết bản thân nên nói gì mới tốt.
Còn Nghiêm Trạch….
Anh vẫn giữ nét mặt âm trầm, mặt không đổi nhét Bát Vương vào túi áo, sau đó nhấc hành lý bên cạnh, không thèm quay đầu đi ra, chuẩn bị rời khỏi nhà trọ của Lê Hạo.
– A Trạch!
Mồ hôi lạnh trên trán Lê Hạo chảy xuống.
– Anh nghe tôi giải thích đã! Tôi thật sự không biết anh sẽ hiểu lầm như vậy. Chúng ta không phải trước nay vẫn là tình huynh đệ cứng như vàng 24K sao, sao anh lại….
Nghiêm Trạch cười lạnh:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-dau-anh-de-rat-cao-lanh/3287263/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.