Thấy lá chắn bảo vệ đang che chở đội Trốn Khỏi, bọn họ lập tức nhào tới.
Nhưng lá chắn bảo vệ chỉ bảo vệ Tả Thần và đồng đội của anh ta, cấm người ngoài vào.
Bốn người đối phương chỉ có thể ngã gục bên ngoài lá chắn gào khóc.
"A a a, đau c.h.ế.t tôi rồi!"
"Đừng c.ắ.n nữa, đừng c.ắ.n nữa."
"Mở lá chắn ra cho chúng tôi vào đi!"
"Không được, cho tôi bị loại đi, tôi không chịu nổi nữa!"
Bọn họ vốn đã bị trúng độc từ trước, hiện tại lại bị c.ắ.n thêm một lần nữa, độc chồng thêm độc.
Giá trị sinh mệnh giảm rất nhanh, chẳng mấy chốc quang não đã liên tục vang lên tiếng cảnh báo bị loại.
Tàu y tế rất nhanh đã đến, đưa bốn người đi điều trị.
Trong bãi cát nguy hiểm trải khắp côn trùng độc, chỉ còn lại bốn người đội Trốn Khỏi.
Tùy Thất liếc nhìn đám 'động vật nhỏ' dày đặc bên ngoài lá chắn bảo vệ, đưa lọ t.h.u.ố.c xua đuổi côn trùng trong tay cho Tả Thần: "Anh Thần, anh xịt đi."
Tả Thần nhận lấy, "xì xì xì" bắt đầu xịt.
Tùy Thất lấy một khối nhiên liệu rắn từ trong Kho Hàng Tuỳ Thân ra, dùng bật lửa đốt lên.
Sau đó lại lấy ra một thùng vật tư rỗng, dùng Cưa U Minh chẻ thành những thanh gỗ mỏng dài.
Khi đã đốt cháy những thanh gỗ, cô đưa cho Thẩm Úc, Tả Thần và Muội Bảo.
Tùy Thất cầm cây đuốc tự chế thô sơ: "Không một sinh vật nào không sợ lửa, đốt bọn chúng đi."
Bốn người nhắm vào đám côn trùng độc, bắt đầu đốt.
Hiệu quả của việc tấn công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay/5010217/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.