Tả Thần hung hăng quất ra một roi, quật ngã bốn người đối phương xuống bãi cát: "Còn muốn chạy à? Nằm mơ!"
Mấy người chơi ngã trên bãi cát còn dùng cả tay lẫn chân bò lên sườn dốc.
Thẩm Úc ném Lưỡi Xoáy Độc ra, cắm lên lưng hai người bò nhanh nhất.
Hai người nọ hét một tiếng t.h.ả.m thiết, cứ thế ngất đi.
Xẻng Bổ Xương của Muội Bảo cũng đập vào đùi gã béo trước mặt mình.
Cưa U Minh của Tùy Thất đã kề sát cổ một người chơi khác.
Trong chốc lát, bốn kẻ tấn công đã bị khống chế, không còn sức phản kháng.
Bọn họ chỉ có thể gào khóc t.h.ả.m thiết xin tha.
"Đừng ra tay, đừng ra tay nữa, chúng tôi sai rồi!"
"Đừng loại chúng tôi khỏi cuộc chơi mà, xin các người đấy!"
"Có người ép chúng tôi đ.á.n.h lén các người, không phải là ý của chúng tôi, tha cho chúng tôi đi."
Tùy Thất cười lạnh: "Vậy chẳng lẽ tảng đá đó là do người nọ cầm tay các người ném xuống sao?"
"Kẻ ra tay, chưa bao giờ là vô tội." Chiếc răng cưa lạnh lẽo của Cưa U Minh chuyển động: "Trò chơi của các người, đến đây là kết thúc."
Người đàn ông tóc ngắn dưới lưỡi cưa cao giọng hỏi: "Chờ đã, cô không muốn biết là ai muốn ra tay với đội Trốn Khỏi ư?"
Cô cười khẽ hai tiếng: "Tôi không có hứng thú với mấy con rệp chỉ dám trốn trong bóng tối."
Tuy Tùy Thất nói thật, nhưng người đàn ông tóc ngắn kia lại la lớn: "Là đội Tham Lang!"
"Là đội Tham Lang bảo chúng tôi đến, trong đội bọn họ có người có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay/5010216/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.