"Tôi có thể dùng những vật tư khác để đổi với anh."
Hai phút sau, Liên Quyết trả lời bằng một tin nhắn thoại.
Sau khi mở ra lại là giọng của Bùi Dực.
"Chị Tùy, bọn em có thịt bò và khoai tây, còn có cả gia vị."
"Không cần đổi vật tư đâu, chị làm xong thì gửi cho bọn em hai bát qua trung tâm giao dịch là được."
"Hai ngày nay bữa nào em cũng ăn lương khô, má lúm đồng tiền sắp biến mất rồi, ngay đến nằm mơ cũng thấy mình còn đang gặm thịt, t.h.ả.m lắm luôn, hu hu hu ~"
Qua tin nhắn thoại cũng có thể nghe ra cơn đói của cậu ta.
Tùy Thất khẽ cười, trả lời: "Không thành vấn đề."
Liên Quyết rất nhanh gửi qua hai túi nguyên liệu lớn.
Một tảng thịt bò nguyên khối được bọc trong màng bọc thực phẩm, ba củ khoai tây lớn, hành tây, gừng, tỏi.
Ngoài ra còn có một chai dầu ăn nhỏ, muối, đường, rượu nấu ăn, hắc xì dầu và các loại gia vị khác.
Tùy Thất nhìn miếng thịt bò tươi ngon kia nuốt một ngụm nước bọt, xắn tay áo lên nói: "Trưa nay chúng ta ăn bò hầm khoai tây."
…
Tùy Thất lấy ra một thùng vật tư, trải một lớp màng bọc thực phẩm lên trên dùng làm thớt.
Bốn người mỗi người một góc, bận rộn với công việc của mình.
Thẩm Úc thái thịt bò, Muội Bảo gọt khoai tây.
Tùy Thất thái gừng, Tả Thần xắt hành tây.
Củ hành tây nhỏ kia khá cay, làm cả bốn người cay đến mức rơm rớm nước mắt, nhưng động tác trên tay không hề chậm lại.
Sau khi chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay/5010218/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.