Chương trước
Chương sau
Nghe MC hỏi xong, Nhan Nhã Tịnh hồi hộp đến nín thở.

Rõ ràng trong lòng cô biết chắc anh Lưu sẽ cho điểm bọn họ vô cùng thấp, nhưng tận sâu thâm tâm cô vẫn ôm một tia mong đợi, hy vọng anh có thể cho bọn cô điểm cao.

Đó là sự khẳng định với Lê Mặc, cũng là sự khẳng định với ước mơ của cô.

“Nhan Nhã Tịnh, Lê Mặc, cố mà nghe đi! Nhưng đừng nghe âm 100 điểm thành 100 điểm đấy nhé.” Cao Chí Minh cười đến khóe miệng sắp co rút tới nơi, Nhan Nhã Tịnh quắc mắt lườm anh ta. Bây giờ cô cũng không có tâm trạng so đo với anh ta, chỉ muốn biết anh Lưu có thể khiến giấc mơ của mình sụp đổ hay không.

“100 điểm!”

Giọng nói kích động của MC vang lên trong không khí, Nhan Nhã Tịnh không dám tin trợn trừng hai mắt, sau đó lập tức nhìn về phía Lưu Thiên Hàn.

Lưu Thiên Hàn đã quay mặt đi rồi, Nhan Nhã Tịnh không thấy rõ biểu cảm trên mặt anh, nhưng trong lòng cô không kiềm chế được sự vui mừng.

Cuối cùng anh Lưu vẫn ủng hộ cô!

Hơn nữa, tối nay anh Lưu còn vì tình riêng mà hơi thiên vị!

Cô biết rằng tác phẩm của Lê Mặc thật sự rất tuyệt. Cô và Tô Thu Quỳnh biểu diễn cũng rất tốt, nhưng những mẫu thiết kế dự thi đêm nay vẫn chưa hoàn mỹ một trăm phần trăm, 100 điểm là có niệm tình riêng.

Lê Mặc cũng ngơ ngác, vừa rồi nhìn dáng vẻ của Nhan Nhã Tịnh, anh ta còn tưởng rằng Lưu Thiên Hàn sẽ cho bọn họ số điểm vô cùng thê thảm, không ngờ điểm lại cao như vậy.

Nét mặt của Cao Chí Minh lập tức trở nên đặc sắc vô cùng, tới tận bây giờ anh ta vẫn chưa tin Lưu Thiên Hàn sẽ chấm tác phẩm của Lê Mặc điểm cao như thế.

Anh ta nghe Cung Tư Mỹ nói Lưu Thiên Hàn đã chia tay với Nhan Nhã Tịnh. Chia tay rồi là kẻ địch, không cho âm điểm đã là phong độ lắm rồi, sao có thể cho 100 điểm chứ!

Cao Chí Minh nhìn chằm chằm vào màn hình lớn ở phía xa, lúc này trên màn hình đang hiện lên số điểm của Lưu Thiên Hàn. Con mắt anh ta trừng to đến nỗi như sắp lồi ra ngoài tới nơi, anh ta muốn nhìn thử xem có phải thiếu dấu âm không. Nhưng anh ta nhìn tới nhìn lui, trên màn hình vẫn hiển thị 100 điểm cực lớn.

Sau khi công bố số điểm của Lưu Thiên Hàn, MC công bố điểm của Phí Nam Châu. Phí Nam Châu cho 96 điểm, thấp hơn điểm anh ta chấm cho Cao Chí Minh ba điểm.

Nhìn số điểm mà Phí Nam Châu chấm, Cao Chí Minh mới chậm rãi thở phào nhẹ nhõm. Anh ta biết ông Hans cũng đứng về phía mình, chờ công bố số điểm của ông Hans, anh ta sẽ vượt lên dẫn đầu.

Ông Hans cho Lê Mặc 96 điểm điểm, thấp hơn Cao Chí Minh hai điểm.

Cao Chí Minh đã vượt lên dẫn trước về tổng điểm, điều này khiến anh ta thở phào một hơi.

Cho dù trong phần thi này không thể loại Lê Mặc, nhưng anh ta sẽ khiến Lê Mặc thua vô cùng thê thảm trong vòng bán kết!

Điểm số cuối cùng là của ông Hàn, Cao Chí Minh cảm thấy ông Hàn không thể chấm cho Lê Mặc điểm cao hơn mình được. Dù sao từ trước đến giờ, ông Hàn đều chấm điểm cho các thí sinh khác thấp hơn điểm của các vị giám khảo khác một chút.

Ai ngờ, MC lại cười khẽ rồi hét lên: “Điểm của ông Hàn là 99 điểm!”

Cao Chí Minh ngẩng phắt mặt lên, 99 điểm?



Trước giờ ông Hàn luôn chấm điểm theo kiểu bảo thủ, sao có thể cho Lê Mặc 99 điểm được!

Sau khi công bố điểm của ban giám khảo, điểm trung bình của Lê Mặc cũng xuất hiện, 97,75 điểm cao hơn điểm của Cao Chí Minh 97,25 là 0,5 điểm.

Nhìn số điểm trên màn hình vẫn như cũ, Cao Chí Minh hận đến nỗi mặt mày biến sắc.

Tại sao!

Anh ta cố gắng bò lên như vậy, nhưng trong trận thi đấu này vẫn bị Lê Mặc đè bẹp!

Với số điểm này, anh ta và Lê Mặc chắc chắn đều có thể lọt vào vòng trong. Tại vòng bán kết, anh ta tuyệt đối sẽ không cho phép sơ xuất như lần này xuất hiện nữa!

Bất kể là cậu hai Lưu hay là ông Hàn, anh ta đều phải nghĩ cách để bọn họ đứng về phía mình!

Cung Tư Mỹ nhìn số điểm trên màn hình, sắc mặt cũng trở nên cực kỳ khó coi.

Cô ta nhiều lần bày tỏ trước mặt Phí Nam Châu rằng mình không thích Nhan Nhã Tịnh.

Phí Nam Châu thích cô ta như vậy, cô ta cứ tưởng rằng anh ta sẽ vì mình mà cho Nhan Nhã Tịnh số điểm cực thấp, không ngờ lại chấm tận 96 điểm!

Cô ta nhất định phải nói chuyện rõ ràng với Phí Nam Châu. Cô ta muốn Phí Nam Châu chèn ép Nhân Gian cô ta, cô ta muốn Nhân Gian phải “ngỏm” ngay khi vừa nảy mầm!

Cuộc thi lần này cũng nhanh chóng có kết quả, Lê Mặc xếp hạng nhất trong các thí sinh, Cao Chí Minh xếp hạng hai.

Hai người họ và tám thí sinh xuất sắc cùng nhau lọt vào vòng trong, chuẩn bị tham gia vào vòng bán kết được tổ chức vào nửa tháng tới.

Nhan Nhã Tịnh biết Lê Mặc rất xuất sắc, nhưng tối nay có thể giành được hạng nhất vẫn là bất ngờ ngoài ý muốn.

Nhan Nhã Tịnh lấy điện thoại ra, vui vẻ gửi một tin nhắn cho Lưu Thiên Hàn: “Anh hai, cảm ơn anh nhé!”

Nhan Nhã Tịnh thực sự là một cô gái tốt không thù dai, Lưu Thiên Hàn cho Lê Mặc điểm cao, cô cũng quên hết những điều tồi tệ mà trưa nay anh đã đối xử với mình.

“Anh hai, vì để cảm ơn anh đã cho bọn em điểm cao, em mời anh ăn cơm!”

Nhan Nhã Tịnh gửi tin nhắn này, mục đích quan trọng nhất là mời Lưu Thiên Hàn ăn cơm.

Nếu anh đã cho bọn họ điểm cao thì chứng minh anh không lạnh lùng vô cảm với cô như những gì anh thể hiện ra. Cô cảm thấy mình vẫn còn cơ hội để xoay chuyển trái tim anh lần nữa!

“Không rảnh!”

Tin nhắn đáp lại lời ít ý nhiều khiến Nhan Nhã Tịnh dở khóc dở cười.



Người đàn ông này, rõ ràng trong lòng để ý đến cô, nhưng lúc nào cũng tỏ ra rất chán ghét cô.

“Anh hai, vậy khi nào anh rảnh? Chờ anh có thời gian em mời anh ăn cơm được không?”

“Với cô, tôi mãi mãi không rảnh!”

Nhan Nhã Tịnh bất lực nhìn điện thoại, thôi được rồi, anh Lưu hoàn toàn không cho cô cơ hội!

Nhan Nhã Tịnh vừa định nhắn lại thì cô chợt nhận được một tin nhắn khác của anh.

“Nhan Nhã Tịnh, cô đừng tự mình đa tình. Tôi chấm 100 điểm không phải vì cô đâu. Dù sao cô cũng là người nhà họ Lưu, điểm số thấp sẽ khiến nhà họ Lưu chúng tôi mất mặt!”

Được rồi!

Có quỷ mới tin anh không phải vì cô!

Tuy nhiên, dù anh thực sự vì cô đi chăng nữa, tối nay cô cũng không hẹn được ông Phật này rồi!

Vừa nãy Lâm Tiêu nói muốn tổ chức tiệc ăn mừng cho bọn họ, Nhan Nhã Tịnh không quấn lấy Lưu Thiên Hàn nữa, cô đắc ý liếc nhìn Cao Chí Minh, sau đó kéo Tô Thu Quỳnh đi ra ngoài.

Tối nay vốn dĩ Cao Chí Minh đã bị đả kích sắp phát điên rồi, giờ lại nhìn thấy ánh mắt đắc chí của Nhan Nhã Tịnh, anh ta suýt nữa hộc máu ngay tại chỗ vì tức giận!

Lúc Lưu Thiên Hàn xoay người lại, thấy chỗ Nhan Nhã Tịnh vừa đứng đã trống trơn, anh không khỏi nhíu mày.

Người phụ nữ vô tâm tuyệt tình này cứ bỏ đi như vậy luôn ư?

Muốn mời người ta ăn cơm, chẳng lẽ không biết mời thêm vài lần sao?

Không có chút lòng thành nào hết!

Nhan Nhã Tịnh không có lòng thành đang chơi bời tới bến trong Lam Điều rồi. Sau một vài ly vào bụng, cô đã ngà ngà say nhưng cứ đòi uống rượu.

Tô Thu Quỳnh hãi cái tật xấu khi say của Nhan Nhã Tịnh lắm rồi, nói thế nào cũng không cho cô uống nữa!

Người khác đều đang uống rượu, chỉ có mình cô tội nghiệp ngồi một bên uống nước trái cây, cô cảm thấy mình thật đáng thương!

Dù cô nhìn Tô Thu Quỳnh bằng ánh mắt tội nghiệp thế nào, cô ấy vẫn bộc lộ dáng vẻ quyết không cho thương lượng. Nhan Nhã Tịnh không lay chuyển được Tô Thu Quỳnh, chỉ có thể uống nước trái cây thay rượu!

Đang lúc Nhan Nhã Tịnh cảm thán uống rượu không say người tự say, thì tiếng chuông điện thoại của cô chợt vang lên.

Là một tin nhắn gửi tới từ số lạ.

“Nhan Nhã Tịnh, cô biết mẹ mình chết như thế nào không?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.