- Lương Kiên, anh mua cho tôi hộp này đi, về sau nếu có tiền tôi trả
Cậu với bộ dạng khá ngập ngừng chọn một hộp cơm chay, anh thấy thế cũng không vừa mắt lắm, ai đời có một bữa ngon lại chọn cơm chỉ toàn rau với rau.
- Chậc! Tôi bảo cậu là tôi bao, lấy thứ mình thích đi đừng tỏ vẻ ngập ngừng e thẹn nữa, chỉ tổ làm máu tôi lên thôi
- Nhưng như thế là mắc nợ, anh vừa chở tôi về rồi tôi không muốn dính thêm một thứ gì nữa
Lương Kiên nghe thế lông mày liền cong lại, sắc mặt có chút không tốt, nhưng vẫn nghĩ lại không nên làm người trước mặt hoảng sợ, anh liền đổi sang nét lạnh lùng vốn có, miệng nói lời an ủi.
- Cứ coi như đó là vì cậu làm xong hết mấy cái đề đó đi
- Được rồi, được rồi...
Thế An nhìn qua xem người kế bên thấy tâm trạng có vẻ không tốt, liền rón rén trả hộp đó về chỗ cũ, nhưng cũng không lấy thêm thứ gì mà còn có ý định bỏ về.
- Ăn đi, bạn học Thế An cứ phải quay đầu tôi vài vòng mới chịu sao? Tôi đối với mấy cái này không có là gì hết, được chứ?
Tay anh đưa cho cậu một hộp cơm giá đắt nhất quày, đắt nhất nhưng vẫn vừa ví của anh là được. Mau chóng đi ra quầy tính tiền, Lương Kiên vẫn để ý thấy cậu không vui liền lấy tay nhẹ đập đập vào lưng cậu trấn an.
- Được rồi đấy, ăn đi
Hai người thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-thu-lai-co-mua/2649508/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.