Anh đập đập cây gậy bóng chày lấy từ phòng dụng cụ gõ lên bàn, mắt biểu thị không muốn có sự hiện diện của đám côn đồ kia, nhân tiện nói vài tiếng xua tan sự chú ý đến Thế An.
- Mấy người mau mau biến đi chỗ khác, đây không phải nơi để gây sự với nhau, tôi không rảnh để đánh nhau, nhưng vẫn còn thời gian để gọi điện cho hiệu trưởng trường các người
Lương Kiên giơ chiếc điện thoại có số của thầy Khuê là hiệu trưởng trường bọn chúng, trông cái nét mặt đứa nào đứa nấy tái mét dần cũng khiến tâm trạng tốt hơn chút.
- Vậy mau đi đi nhỉ? Không chừng tí tôi lại đổi ý à nha....
Chưa nghe hết câu đám côn đồ đã tức giận đi ra, còn thừa cơ xô Lương Kiên sang một bên, miệng nói nhỏ
- Chỉ lần này, chỉ duy nhất một lần tao nhịn, về sau còn thấy mặt chó của mày thì tao chẳng ngại dơ tay đâu
- Ô ghê vậy, tên tôi là Hứa Lương Kiên, rất vui nếu gặp nhau vào lần sau
Chờ đợi cho tiếng bước chân đi xa dần, Thế An mới gập cuốn sách lại để ngay ngắn lên bàn, quay sang hỏi con người đang dựa vào cửa lớp kia.
- Tới đây làm gì?
- Hửm? Đi về thì thấy có đám nào đi vào trường, nghe lẩm bẩm gì cái tên "Thế An"
- Vậy là anh đang giúp tôi?
- Dĩ nhiên, chứ không tôi lại ở đây làm gì? Thấy quan hệ rộng tốt thế nào rồi chứ?
- Rồi rồi đừng khoe khoang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-thu-lai-co-mua/2649509/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.