Trong rừng cây, côn trùng không ngừng kêu, lại tăng lên cái ôi bức của mùa hè làm tâm trạng càng khó chịu.
Một số học sinh, từ bé được gia đình chiều chuộng, tuy là trung học cơ sở, trung học cơ sở cũng có huấn luyện, nhưng đều dùng trường học làm thao trường, trạm trạm quân tư, đội ngũ hình vuông đi một chút, sau hơn một giờ, nghỉ ngơi một lần.
Hơn nữa, mỗi ngày buổi trưa, buổi tối còn có thể về nhà với cha mẹ, tận hướng sự quan tâm của phụ huynh.
Thế nhưng ở cái chỗ này, ngay cả thông tin thiết bị cũng không có.
Vào ngày đầu tiên,không ít nam sinh nữ sinh đều trốn trong kí túc xá khóc, ngày thứ hai người khóc càng nhiều, ngày thứ ba lại ít đi một chút, tuy vậy trại huấn luyện trong hoàn cảnh gian khổ, đã để mọi người chịu không ít khó khắn, khổ nhọc.
Lúc này, bọn họ đứng xếp hàng ngũ, chậm rãi đi lên núi, đường lên núi dốc, tất cả đều là cát đá, không giống bên ngoài nhìn vào, đều là đường bậc thang, một số học sinh đi được nửa tiếng, đã bắt đầu than khổ, nhưng sợ huấn luyện viên nghiêm túc lạnh như táng đá băng, không ai dám yêu cầu nghỉ ngơi.
Điềm Tâm vừa bò trên đường, một bên lau mồ hôi hột trên trán, nhỏ giọng nói: "Cũng không biết đến đỉnh núi, còn bao lâu..”
"Năm giờ nữa." Hai bên trái phải đều có giọng nam phát ra trăm miệng một lời nói đúng một câu.
Điềm Tâm theo bản năng ngẩng đầu lên, liếc mắt liền nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2731099/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.