“Khụ khụ… … khụ khụ… …” Thẩm Tâm duỗi duỗi tay đẩy cánh tay cô, một ngón tay trắng nõn mảnh khảnh chỉ chỉ phía sau cô.
“Làm gì thế…” Điền Tâm quay đầu lại, một cái liếc mắt liền nhìn thấy Giang huấn luyện viên ngay phía sau mình, làn da của cô có chút ửng đỏ.
“Ha… ha…” Cô cười gượng hai tiếng, sau đó hướng về phía anh ta gật đầu nói: “Huấn luyện viên, anh lại xuất hiện a, thật sự là xuất quỷ nhập thần, thật là thần kì a…”
“….” Giang huần luyện viên nhìn cô một cái, không nói lời nào.
Điền Tâm cũng biết ý ngậm miệng, chăm chú vào việc leo núi.
Rốt cuộc sau hai giờ đi, huấn luyện viên dẫn đầu thổi một tiếng còi, la lớn: “Tốt lắm, chúng ta có thể nghỉ ngơi tại chỗ!!”
Cho nên nhóm học sinh thở phào một hơi, nháy mắt tê liệt ngã xuống mặt đất.
Tô Việt thừa dịp thời gian nghỉ ngơi, cầm ba lô đưa cho cô.
“Cám ơn cậu a…” Điền Tâm đã rất mệt không có chút sức lực nào nói tiếp, nghĩ lại còn ba giờ nữa mới lên đỉnh núi, thật sự muốn chết.
“Không có gì.” Tô Việt thở phì phò, nhìn vẻ mặt ỉu xìu của cô, nhịn không được hỏi: “Điền Tâm, cậu không sao chứ?? Nhìn giống như không có tinh thần gì a”
“Không có việc gì…” Điền Tâm vẫy vẫy tay nói: “Tớ đã xem như có tinh thần, cậu nhìn xem Phan Đình cùng Hải Phỉ Tư, hai người họ đều đã nằm vật xuống…”
“Không có việc gì là tốt rồi.” Tô Việt gật gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2731104/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.