-Tại em đang suy nghĩ về sự an toàn của em, có bị ai ức hiếp hay không... - Điềm Tâm ngẩng đầu lên, đôi mắt ươn ướt mở to nhìn hắn.
Trần Diệc Nhiên không nhịn được cười nói:
-An toàn của em, dạng gì mà ức hiếp được chứ?
-Ví dụ như... - Điềm Tâm nghiêng đầu suy nghĩ, khuôn mặt nhỏ nhắn bất chợt lại đỏ ửng lên, chỉ là lời này...dường như không nói ra được...
-Ví dụ như thế này? - Trần Diệc Nhiên tiến đến gần Điềm Tâm hơn, đôi mắt sâu hút nhìn sát vào mắt cô, mũi chạm mũi, môi chạm môi.
Điềm Tâm ngây ngẩn cả người, đôi mắt trong veo chớp chớp, nhìn gương mặt đẹp trai của Trần Diệc Nhiên trong gang tấc, mặt cô thoáng chốc lại nóng bừng lên như lửa đốt.
-Không phải như vậy sao? - Trần Diệc Nhiên thản nhiên cười, nhẹ nhàng mở đôi môi mà ngậm lấy cánh môi mềm mại của cô, lưỡi hắn dịu dàng đùa nghịch trong miệng cô, cứ như đang nhấm nháp món ăn hảo hạng vậy.
Điềm Tâm chỉ cảm thấy hơi thở ấm áp của hắn phả vào gương mặt mình, xen lẫn mùi hương dễ chịu trên thân thể hắn, cánh môi hắn dần dần truyền đến từng đợt xúc cảm.
Đầu lưỡi mềm mại của hắn nhẹ nhàng ôm lấy cánh môi của cô, một vòng rồi một vòng, nhẹ nhàng rồi mãnh liệt, giống như đang trêu chọc cô vậy.
Điềm Tâm cảm thấy đầu mình có chút chóng mặt, thân thể bay bổng, giống như đang ngồi trên đỉnh Bạch Vân vậy. Cô mơ hồ mở miệng nói:
-Không phải...a...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2730989/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.