-Nhưng mà... - Thẩm Tâm đẩy Lục Dật Tiêu ra xa mình một chút, bĩu môi nói:
-Nhưng mà Điềm Tâm nhìn thấy cảnh tượng này, vẫn là lần đầu đấy...
-Vậy thì sao? - Lục Dật Tiêu cười cười, thò tay nhéo má Thẩm Tâm, buồn cười nói:
-Sao? Lo lắng hình tượng của mình trong lòng cô ấy bị sụp đổ à? Dù sao cũng cho anh chút thể diện...Chứ từ trước tới nay chắc cô ấy toàn nghĩ anh đều bị ức hiếp đấy.
-Có người thích được ức hiếp đấy chứ... - Thẩm Tâm bĩu môi đi về phía cửa. "Két" một cái, cánh cửa mở ra, cô nhìn Điềm Tâm chân tay luống cuống đứng ngoài cửa nói:
-Vào đi, đồ ngốc đứng đó làm gì vậy?
Điềm Tâm ngẩng đầu, nhìn đôi môi hồng hào của Thẩm Tâm rồi lại liếc sang Lục Dật Tiêu đang đứng trong phòng, người tựa vào giá sách nhếch môi cười. Cô không thể che giấu được sự xấu hổ mà nhìn hai người họ cười cười, lí nhí nói:
-Việc đó...quấy rầy hai người rồi, thật ngại quá...
-Không sao đâu. - Lục Dật Tiêu hướng phía Điềm Tâm cười cười, vui vẻ nói:
-Lần sau lúc em hôn Trần Diệc Nhiên thì anh cũng quấy rầy một chút là được rồi.
Điềm Tâm im lặng.
-Đừng quan tâm đến hắn. - Thẩm Tâm dắt Điềm Tâm vào trong phòng, thuận miệng hỏi:
-Sao lại vội vàng chạy đến đây tìm mình vậy, đã xảy ra chuyện gì sao?
-Điểm tâm nhỏ!! Mình được Đại N chọn rồi!! Mình nhận được giấy báo rồi!! - Điềm Tâm lúc này mới nhớ đến mục đích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2730960/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.