-Vậy là tốt rồi. - Thẩm Tâm gật gật đầu, nhìn Điềm Tâm buột miệng hỏi:
-Bố mẹ cậu biết chưa?
-Biết rồi, bố mẹ mình cũng đang ở nhà mà.
-Mình nói chuyện của cậu với Trần Diệc Nhiên ấy. - Thẩm Tâm quay đầu nhìn Lục Dật Tiêu rồi lại quay sang nhìn Điềm Tâm hỏi.
-À...không biết... - Điềm Tâm sửng sốt, không biết vì sao Thẩm Tâm đột nhiên lại nói về chuyện này.
-Vậy hai người tính lúc nào mới ngả bài đây? - Đôi mắt xinh đẹp của Thẩm Tâm nhìn cô, hàng lông mi dài khẽ nhấp nháy, hỏi mấu chốt vấn đề.
-Lúc nào mình cảm thấy được...Cứ chờ đi... - Điềm Tâm yếu ớt nói với Thẩm Tâm:
-Dù sao mình cũng mới chỉ tốt nghiệp trung học, còn chưa học đại học nữa...Nếu bây giờ mình nói thì chắc chắn bố mẹ vẫn cho là mình đang còn nhỏ mà sẽ không tin cậy đâu...
-Ừ, nói cũng có lí... - Thẩm Tâm gật gật đầu suy tư một lát sau đó nhìn Điềm Tâm nói:
-Đây là do cậu tự nghĩ ra đấy à?
-Ách...Là anh Diệc Nhiên... - Khóe miệng Điềm Tâm giật giật, lí nhí nói.
-Haizz... - Thẩm Tâm thở một hơi dài, thò tay vỗ vỗ vào vai Điềm Tâm, bất đắc dĩ nói:
-Vạn lí trường chinh, cậu chỉ vừa mới bước được bước đầu tiên thôi...
-Tại sao cậu cứ nói với mình với vẻ mặt "gió rền vang Dịch Thủy Hàn, tráng sĩ vừa ra đi nay không còn nữa" thế? - Điềm Tâm khó hiểu hỏi.
-Không có gì...Đúng rồi, cậu nói với Trần Diệc Nhiên rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2730969/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.