- Thầy Từ tìm tớ?
Trong nháy mắt, nước mắt Điềm Tâm ngừng chảy.
- Thầy ấy tìm tớ làm gì? Sẽ không phải là mắng tớ chứ?
- Không biết...
Thẩm Tâm lắc đầu, rồi nói tiếp với Điềm Tâm:
- Vừa rồi thầy Từ vào lớp tìm cậu, Tô Việt nói với thầy ấy là chúng ta đi vệ sinh rồi. Vì vậy, bây giờ cậu tranh thủ thời gian qua đó đi.
- Điểm tâm nhỏ...
Điềm Tâm rưng rưng nhìn Thẩm Tâm, ngữ khí buồn bã:
- Người ta không muốn đi!
- Bớt nói nhảm! Nhanh đi đi! Nếu không thầy ấy sẽ đem cậu làm gì.
Thẩm Tâm đẩy Điềm Tâm, thúc giục cô mau đi. Trên đường đi tới văn phòng thầy chủ nhiệm, lòng cô lo lắng không yên, còn chưa vào cửa, chợt nghe thấy bên trong có tiếng nói. Đợi đến khi Điềm Tâm đẩy cửa vào, sau đó hô "báo cáo" thì một thân ảnh đang đứng trước bàn làm việc thầy chủ nhiệm thu hút chú ý của cô.
- anh Nh...khụ...chú nhỏ?
Điềm Tâm kinh ngạc nhìn theo bóng lưng cao gầy kia, bên miệng hai chữ anh Nhiên còn chưa hô khỏi miệng đã bị ánh mắt ánh mắt cảnh cáo của Trần Diệc Nhiên phóng tới.
- Điềm Tâm, em đến rồi?
Thầy Từ hơi chau mày, gật đầu với Điềm Tâm, nói tiếp:
- Vừa rồi gọi điện thoại cho ba mẹ em, bọn họ lại đi công tác ở bên ngoài, không còn cách nào khác thầy cũng chỉ có thể gọi cho chú nhỏ của em. Hiện tại người nhà không ai quản em, năm lần bảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2730826/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.