Bước nhanh như bị ma đuổi, Kiều Dung cắn môi thầm cầu mong anh chàng biên tập viên họ Tào đừng kịp nhận ra dấu hôn! Bực bội quá, cô lấy điện thoại nhắn cho Phương Thần, chỉ chửi đúng 6 từ: “Đồ tồi tệ! Đồ xấu xa!”.
Để rồi chiều tan tầm, khi vừa vào trong siêu xe BMW, cô đã thấy anh chàng đưa màn hình điện thoại ra trước mặt, hỏi:
“Sao khi không em mắng tôi khí thế vậy?”
“Anh còn hỏi?” Dạo này biên tập Kiều hay mở đầu bằng 3 từ này: “Chỉ vì tối qua... anh cứ mút cổ tôi nên để lại dấu hôn đây, còn bị người ta nhìn thấy.”
“Người ta là ai?” Anh cười bằng mắt, hỏi cắt cớ.
“Tào Vũ Quốc! May là anh ấy chưa kịp nhìn kỹ, nếu không chả biết phải nói sao.”
Phương Thần ngừng cười, cất điện thoại vào túi áo khoác, chậc lưỡi: “Ra là tay biên tập viên Thời sự đỏm dáng ấy sao?”.
“Anh nói ai đỏm dáng...”
Cô nàng họ Kiều ngưng bặt khi thình lình Phương Thần sấn tới, đối mặt rất gần: “Kiều Dung, tôi nghiêm túc hỏi một câu và em hãy trả lời thành thật! Lần trước em nói đã thích một người, đó có đúng là Tào Vũ Quốc?”.
“Sao anh lại hỏi chuyện này?” Cô khẽ dịch người, lóng ngóng hỏi.
“Vì tôi đang theo đuổi em, dĩ nhiên phải biết tình địch là ai chứ.”
“Tình địch gì, anh mau tránh ra nào.
“Nếu em không nói, tôi sẽ hôn đấy! Dù sao cũng bị em ghét rồi, tôi còn sợ gì!”
Nơi đây là chỗ đậu xe, dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngay-quan-quan-boi-loi-treo-len-giuong-toi/3735327/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.