TrướcSau Chử Duật tự lái xe đến nhà chính của nhà họ Chử.Nhà chính nằm cách xa trung tâm thành phố, lại còn ở hướng ngược hẳn với nhà của hắn ở khu Nam Sơn, ít nhất cũng mất hai tiếng đồng hồ mới đến nơi.Chử Duật vốn là người rất nghiêm khắc với chuyện đúng giờ, thế nhưng hôm nay hắn lại chẳng muốn quan tâm đến thời gian nữa.Tiến vào vùng ngoại ô thành phố, khung cảnh xung quanh cũng chuyển từ phố xá náo nhiệt với những toà cao ốc san sát sang mảng xanh dày đặc của cây cối, bàn tay đặt trên vô lăng của Chử Duật ung dung gõ gõ vài cái.Giây tiếp theo, chiếc điện thoại bị hắn ném bừa trên ghế phụ chợt đổ chuông.Chử Duật liếc mắt sang nhìn, mím mím môi, để cho chuông reo vài giây rồi mới bắt máy."A Duật ơi". Giọng của Chử Nghiêu Niên vang lên trong xe.Chử Duật vâng một tiếng.Chử Nghiêu Niên chủ động nhỏ giọng xuống, dường như không muốn để người khác nghe thấy:"Tối nay con có về không? Ba mẹ con tới rồi đấy"Chử Duật bình tĩnh đáp: "Con đang trên đường về ạ"Chử Nghiêu Niên bên kia im lặng vài giây, sau đó mới tiếp tục nói:"Ừ về được thì...thì tốt... cả nhà ta cùng ăn bữa cơm..."Còn chưa kịp để Chử Nghiêu Niên nói xong, đầu dây bên kia bỗng xuất hiện âm thanh ồn ào lộn xộn, mãi một lúc sau mới có giọng nữ vang lên, khoảng cách hơi xa nên âm thanh hơi méo mó, nhưng nội dung vẫn lọt vào tai Chử Duật không sót một chữ nào."Chử Duật không về à?" Tần Kim Hòa hỏi, "Hay là chúng ta ăn trước đi, A Tuần đói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nao-cung-tim-cach-that-nghiep/4701325/chuong-42.html