Trì Tích Đình và Chử Duật nhìn nhau rất lâu.
Cảm xúc trong đôi mắt sau tròng kính của Chử Duật sâu không lường được.
Trì Tích Đình ngẩn ngơ ngắm một lúc lâu nhưng không dám lên tiếng, yếu ớt xoay người lại, mở cửa xe trèo vào trong.
Vừa mới ngồi vào chỗ một cái thì anh chợt hiểu ra toàn bộ chuỗi hành động vừa rồi.
Vị trí dưới mông anh bây giờ chắc là chỗ Chử Duật thường ngồi, vậy nên Tiểu Hồ mới theo thói quen đỗ xe gần phía đó để tiện cho Chử Duật.
Trì Tích Đình đột nhiên cảm thấy mông mình cực kỳ khó chịu, chỗ ngồi như mới rải thêm than nóng, ngồi chưa được hai giây đã hơi nhấc mông lên, định nhích sang bên cạnh một chút để nhường chỗ cho Chử Duật.
Thế nhưng vừa mới nghiêng sang trái một chút thì 'bốp' một phát, va ngay vào vai của Chử Duật.
Trì Tích Đình kêu á một tiếng rồi đưa tay che mắt lại, cảm thấy nước mắt lập tức tuôn trào.
Va chạm cũng không mạnh lắm.
Chủ yếu là đụng vào mắt, cảm giác cay xè còn khó chịu hơn cả đau, nước mắt trào ra không kiểm soát.
Chử Duật nhíu mày, vươn tay đỡ lấy tay Trì Tích Đình theo phản xạ, nhẹ nhàng kéo cổ tay anh ra, trầm giọng nói: "Đừng dụi nữa"
Trì Tích Đình ngoan ngoãn buông tay, thử mở mắt nhưng trước mắt toàn là một màn nước mờ mịt, chỉ có thể lờ mờ thấy bóng dáng mơ hồ của Chử Duật.
"Không sao ạ". Trì Tích Đình lẩm bẩm nói, lại muốn đưa tay lên dụi mắt: "Để tôi nghỉ một lát là được"
Tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nao-cung-tim-cach-that-nghiep/4701324/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.