Được đặt chân vào khu mua sắm, An Nhu như thể đặt chân vào vùng đất mới. Mọi thứ ở trong đây, đều khiến cậu kinh ngạc đến lạ thường.
An Nhu vừa đi vừa nhìn xung quanh, Vương Hoán vì sợ cậu nhóc sẽ va chạm với mọi người cho nên suốt cả đường đi đều nắm tay cậu. Nét mặt hắn ôn nhu đến lạ thường.
Đôi khi sống lại làm hắn trân trọng cuộc sống này hơn bao giờ hết.
Dắt nhóc con ngu ngơ này vào một tiệm áo quần lớn, Vương Hoán cùng An Nhu được tất cả các nhân viên ở đây chào đón.
Một cô gái tầm hai lăm tuổi niềm nở bước ra trước mặt hai người bọn họ, lịch sự chào hỏi.
" Xin hỏi hai người cần mua áo quần cho ai ạ?"
Vương Hoán đẩy An Nhu đến trước mặt nhân viên, rất lịch sự đáp.
" Tôi cần mua áo quần cho nhóc con này. Từ áo quần ở nhà cho đến áo quần đi ra ngoài đường. Các cô cứ cho cậu ấy mặc thử, cái nào hợp thì gói lại giúp tôi."
Vương Hoán mỉm cười nhẹ, lịch sự nói chuyện với nhân viên. Khuôn mặt của hắn vừa điển trai lại nam tính, bên trong thì lắm tiền... Mấy nữ nhân viên đứng xung quanh bỗng nhiên mặc đỏ bừng, có người còn mơ trèo cao.
Nữ nhân viên tiếp đãi hai người bọn họ có lẽ là quản lí, khuôn mặt của cô gái này vẫn rất điềm đạm cười gật đầu lại Vương Hoán, rất tự nhiên trả lời.
" Chúng tôi đã hiểu, ngài cứ ra ghế ngồi đợi. Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-mai-lai-bat-dau/2670798/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.