Hôm nay Vương Hoán về nhà cha mẹ đẻ, chuyện này vốn dĩ trước khi đi hắn đã gọi điện báo trước, nhưng không báo là An Nhu sẽ đến. Nhằm tạo bất ngờ cho cha mẹ.
Trên đường đi, trong lòng hắn không khỏi hồi tưởng về nhiều chuyện xưa.
Đời trước, hắn ngu dốt đi theo Hoại Thư. Cãi cha cãi mẹ, chọc cha lên cơn đau tim. Mẹ thì tức đến không muốn nhìn mặt hắn.
Nhưng máu mủ ruột thịt là thứ không thể từ bỏ, lúc Vương Hoán hắn lâm bệnh nặng. Ngoại trừ An Nhu ngày đêm chăm sóc ra thì còn có cả cha lẫn mẹ chạy khắp nơi lo cho hắn. Không những thế, mẹ hắn còn cho người đi săn lùng Hoại Thư. Quyết tâm bảo vệ cho hắn.
Ngồi trên xe, nhớ lại chuyện cũ. Rồi lại nghĩ đến chuyện đến sắp được gặp hai vị phụ thân. Trong lòng cảm thấy xúc động không thôi.
An Nhu nhìn Vương Hoán cười ngố, chẳng hiểu chồng sắp cưới của mình đang nghĩ gì.
Chiếc xe ô tô chạy đều đặn trên đường. Độ tầm hai mươi phút sau cũng đã đến nơi.
Hắn nhấn còi xe, quản gia ở trong nhà lập tức chạy ra mở cửa.
Vương Hoán cởi dây an toàn, nhanh chóng bước xuống xe. Chẳng hiểu vì sao, bác quản gia lại nói.
"Cậu chủ, ngài cẩn thận. Bà ch-"
Lời còn chưa nói dứt, hắn đã nghe thấy tiếng mẹ hắn hét lên. Âm giọng như thể chỉ muốn ăn tươi nuốt sống người khác vậy.
" Thằng ranh con này, mày cuối cùng cũng chịu vác mặt về đây rồi à?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-mai-lai-bat-dau/2670796/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.