Tâm trạng của Sở Nhược Du tối hôm qua vốn dĩ đang rất tốt, sau đó lại trở nên u ám.
Vân Hồi Chi nhìn thấy rất rõ ràng.
Sở Nhược Du đối với người và việc thường không mấy khi dao động, trên mặt về cơ bản không có những biểu cảm khoa trương, không giống như Vân Hồi Chi.
Sự khác biệt giữa lúc nàng vui và không vui, còn khó phát hiện hơn cả trò chơi tìm điểm khác biệt trên tranh vẽ hồi còn nhỏ.
Nói một cách tự hào, Vân Hồi Chi có thể dễ dàng nhìn ra được điều đó.
Sở Nhược Du không phải là người mặt lạnh như tiền, không phải là một mặt hồ không thể nào gợn sóng, chỉ cần quan sát tinh tế, sẽ phát hiện ra những thay đổi trong cảm xúc của nàng.
Ví dụ như tối hôm qua, lúc cô sấy tóc xong bước ra tìm Sở Nhược Du, chi tiết khiến cô phát hiện ra Sở Nhược Du có lẽ không vui lắm, không chỉ là nhíu mày.
Thực tế thì có lúc tâm trạng Sở Nhược Du không tệ, cũng sẽ nhíu mày, mượn đó để nín cười.
Tối hôm qua Sở Nhược Du có vẻ chậm chạp, Vân Hồi Chi đã bò lên giường rồi, nàng mới hoàn hồn, sau đó mỉm cười với cô một cái.
Nụ cười này đúng là giấu đầu hở đuôi.
Khi tâm trạng Sở Nhược Du không tệ, đặc biệt là ở trên giường, nàng thường khinh thường không thèm cười với cái đuôi hay bám người này.
Thường thường khi Vân Hồi Chi cọ sát vào người nàng, nàng đều dùng vẻ mặt thờ ơ để dò xét, chỉ cần nhướng mày là đã ngầm biểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-he-mat-khong-che-noi-doi/4677933/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.