Mưa đêm rơi trên lá của mấy gốc cây trong sân, tiếng động xuyên vào nhà, che lấp đi những âm thanh kiều diễm không nằm trong kế hoạch của buổi sớm mai.
Ánh mặt trời xuyên qua mây mù chiếu xuống, tiếng nói chuyện dưới lầu thỉnh thoảng vọng lên, Vân Hồi Chi là người tỉnh trước.
Sau khi đã quen với bóng tối, cô thấy người nằm bên cạnh đang quay lưng về phía mình, cách nhau chừng hơn nửa cánh tay, một khoảng cách xa lạ như thể mọi chuyện chưa từng xảy ra.
Ý thức được điều này, Vân Hồi Chi có một cảm giác là lạ, ngẫm nghĩ vài phút, phát hiện ra không phải là khó chịu.
Cô cũng không để tâm người lạ trước mắt đối xử với mình thế nào, chỉ cảm thấy thú vị.
Tình duyên chớp nhoáng có lẽ chính là ý này.
Trước đây cô chưa từng trải qua, chỉ nghe đồn thổi, vừa không hề mong đợi, cũng chẳng hề bài xích.
Khi Sở Nhược Du bất ngờ xuất hiện, thiên thời địa lợi nhân hòa, chuyện này cứ thế xảy ra.
Một lần nếm thử do hứng khởi nhất thời, dường như cũng không tệ, ít nhất trải nghiệm thân mật với một mỹ nữ không hề tồi tệ, lại còn mới mẻ và vui vẻ.
Nhưng bây giờ, qua một đêm, cô mới nhận ra, cả hai người họ đều quá cả gan, không đủ cảnh giác với đối phương, cũng không nghĩ đến những hậu quả không hay.
Xuống giường đi được vài bước, cô cảm thấy đầu nặng trịch, chân thì nhẹ bẫng, một vài ký ức nào đó len lỏi trở lại, làm tim cô khẽ run lên.
Hơi thở quyện vào nhau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-he-mat-khong-che-noi-doi/4677909/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.