Khái niệm thời gian ở thị trấn này vốn đã chậm hơn so với thành thị, ngay cả khi có khách du lịch đến cũng vậy.
Lúc này, nó như thể bị nhấn nút tạm dừng.
Dừng lại ở khách đ**m sau cơn mưa trời lại sáng, dừng lại giữa ánh mắt họ nhìn nhau, dừng lại giữa sự bất ngờ của Vân Hồi Chi và nụ cười rạng rỡ của Sở Nhược Du.
Nụ cười của nàng đến thật bất ngờ, trong ánh mắt ánh lên niềm vui khó nắm bắt, Vân Hồi Chi chưa từng thấy nàng như vậy, đầu óc bỗng chốc trống rỗng.
Rất nhanh cô cũng phản ứng lại, Sở Nhược Du quả là cao tay, không hề bị câu nói dối vừa rồi của cô dọa cho sợ, ngược lại còn làm khó người ta.
Những điều cô nghĩ trong lòng cũng chỉ đơn giản là những thứ đó, nghĩ cũng chẳng có gì đáng trách, nhìn thấy thân hình này của nàng, ai mà giữ được tâm như nước lặng.
Huống chi mới qua đi có mấy tiếng đồng hồ, bản thân cô lại không mắc chứng hay quên, đến cả mỗi dấu vết là do đâu mà có cũng còn nhớ như in.
Các nàng hiện tại đang ở trong tình trạng "sáng hôm sau khi xong việc", đây vốn là một cụm từ cực kỳ ám muội, nhưng vì mối quan hệ không thân thiết của cả hai, rất khó để mở lòng với nhau giữa ban ngày ban mặt.
Nụ hôn vừa rồi đúng là lạnh lẽo, đột nhiên khiến người ta tỉnh táo hẳn.
Khác với ban đêm, khi đó cả hai đều nóng bỏng, khao khát ôm lấy nhau.
Vân Hồi Chi không muốn tiếp tục nói về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-he-mat-khong-che-noi-doi/4677910/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.