Tiêu Chi Viễn cứ ngỡ mọi thứ đang dần tốt đẹp hơn.
Mỗi một ngày thức giấc, hắn có thể nhìn thấy Ngôn Hành Nhất, hắn có thể chạm vào anh mỗi phút giây, tất cả những tưởng tượng của hắn với anh đều biến thành sự thật. Mỗi ngày diễn ra đều là những ngày chân thực trong cuộc sống sinh hoạt thường nhật của hắn.
Hắn cứ ngỡ những ngày này mãi mãi không có kết thúc, hoặc có lẽ sẽ không kết thúc nhanh đến thế.
Người ta vẫn thường hay nói, ngày vui ngắn chẳng tày gang.
Nào chỉ ngắn ngủi, tất thảy như một cái chớp mắt vội vàng.
Mội ký ức đẹp đẽ vẫn còn vẹn nguyên sống động như mới ngày hôm qua. Vậy mà ngay khắc sau đã phát hiện mình đang ở một xứ sở xa lạ, bên cạnh đã sớm chẳng còn sự tồn tại của người kia.
Những ngày hiện hữu lặp đi lặp lại trong giấc mộng của hắn đều không khác gì những ngày bình thường vô vị: Bữa sáng, bữa trưa, tản bộ, đi ngủ. Đó là mỗi ngày hắn ở cùng Ngôn Hành Nhất.
Nhưng khi tỉnh lại, mọi sự đẹp đẽ trong mơ tưởng chỉ khiến lòng hắn càng lúc dấy thêm nỗi thù hận.
“Em không bằng cậu ta.”
Câu nói ấy là dằm gai độc đâm sâu vào lòng hắn, trái tim mỗi lần đập là một lần đớn đau, nhắc nhở không ngớt đó chính là lý do người này vứt bỏ hắn.
Anh cho tôi điều tốt đẹp nhất, cũng gieo cho tôi thứ tàn nhẫn nhất.
Sự tuyệt vọng trong nháy mắt ấy cuối cùng hóa thành động lực lớn nhất trong đời Tiêu Chi Viễn.
Hắn muốn Ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ha-co-tieng-ve-keu/976148/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.