Lão Tôn biết hai người bọn họ buổi trưa chuồn ra ngoài còn bị bắt thì suýt nữa tức ngất xỉu.
Nhưng sau khi nghe lí do thoái thác của Tần Trú, lửa giận của lão Tôn tiêu tan hơn nửa.
“Giúp đỡ bạn học là chuyện tốt, nhưng cũng không thể dùng cách này.”
Bùi Duẫn tỏ thái độ rất tốt: “Dạ, em sai rồi.”
Lão Tôn bởi vì tin tưởng Tần Trú vô điều kiện, không nghi ngờ tính xác thực của những lời này.
Bởi vì phải đọc kiểm điểm dưới quốc kỳ nên lão Tôn nhìn chằm chằm vào kiểm điểm của Bùi Duẫn, ông ấy nhất định phải theo dõi kỹ, không thể để cho cậu đi lên ngẫu hứng phát huy.
Bùi Duẫn thấy hơi tiếc vì bảng kiểm điểm chủ nhiệm Đinh giao nên không dùng phiếu giảm giá được.
Lão Tôn biết suy nghĩ này của cậu, nói: “Hay là em cứ giữ, lần sau phải viết sáu ngàn chữ giảm giá khá hời.”
Bùi Duẫn: “Nói có lý.”
Vào thứ hai, Bùi Duẫn và Tần Trú được “mời” đến bên cạnh đài chủ tịch chờ lên sân khấu.
Bùi Duẫn nói: “Không biết còn tưởng rằng đến phát biểu cảm nghĩ khi đạt giải.”
Tần Trú: “Lúc cậu đọc thì đứng lái chuyện là được.”
Vẻ mặt Bùi Duẫn thái độ: “Sẽ không, lão Tôn đã dặn đi dặn lại, sự việc liên quan đến vinh quang lớp A5, xảy ra một chút sai lầm thì thầy ấy có thể lột sống tôi.”
Tần Trú: “...”
Đọc một bảng kiểm điểm thì vinh quang gì.
Tần Trú lên trước.
Sau khi anh lên đài, tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-dem-xung-hi-cho-giao-thao/3474420/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.