“Nào, 3, 2, 1, Cà Tím, này cậu cười đi mà.”
Bùi Duẫn xóa tấm ảnh thứ mười bị chụp hư, vẻ mặt bạn trai u ám như linh hồn ở sau lưng.
Tần Trú: “Đây là cách của cậu à?”
Bùi Duẫn điều chỉnh góc độ: “Đúng vậy, cậu không cho tôi nhìn, nhưng tôi lại muốn nhìn cậu, điều hòa một chút, chụp một tấm là được.”
Thần kinh thái dương Tần Trú nhảy thình thịch.
Vào mấy phút trước, Bùi Duẫn thâm tình chân thành trêu chọc một phen, sau đó nhanh chóng lấy điện thoại ra, tạo dáng.
“Nào, chụp một tấm.”
“Đệt, hư nữa rồi, cậu có thể cười một cái không?”
“Anh ơi... Làm ơn đi mà, cười một cái…”
Bùi Duẫn cất điện thoại, oán giận: “Cậu đúng là khó hầu hạ, tôi ghẹo cậu thì cậu không để ý tới tôi, tôi nói nhìn ảnh thì cậu lại không vui.”
Vẻ mặt Tần Trú không chút thay đổi nói: “Cậu có thể nhìn bài thi.”
Bùi Duẫn không để ý tới anh, nhấn phần mềm chỉnh sửa chỉnh ảnh.
Đây là một tấm còn được xem là ổn trong mười tấm, không xóa thì cứ giữ trước.
Tuy rằng mặt Tần Trú còn thối, nhưng ánh sáng không tệ.
Bùi Duẫn P viết một biểu ngữ ở trên đó —— thi cử đỗ đạt.
Sau đó cậu cầm một chồng sách, tựa điện thoại vào đó.
Bùi Duẫn thưởng thức một lúc: “Cũng không tệ lắm.”
Tần Trú đã không biết nên bày ra biểu cảm gì.
Có điều cũng may sau lần này Bùi Duẫn không bày chuyện xấu gì, ít nhất không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-dem-xung-hi-cho-giao-thao/3474393/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.