Bên trong hộp là một mặt dây chuyền pha lê rất nhỏ.
Kiểu dáng là một cái nồi, trong suốt bằng pha lê, rất dễ thương.
Dưới nồi còn có củi lửa, cùng với một ngọn lửa nhỏ đang cháy.
Tần Trú nhớ tới câu nói lần trước Bùi Duẫn thuận miệng bịa ra《Cuộc phiêu lưu mạo hiểm của Chúc Chúc và Phạn Phạn》, tình tiết Chúc Chúc và Phạn Phạn bị té ngã cùng nhau, sau đó bị cho vào nồi.
Anh dám tin rằng với trí nhớ của Bùi Duẫn, cậu đã quên mất rằng ngoài cháo ra, còn phải nấu cơm nữa.
Tân Trú dùng đầu ngón tay cẩn thận chạm vào nó, nói với Bùi Duẫn đang giả vờ ngủ: “Cảm ơn, rất đáng yêu.”
Bùi Duẫn thả lỏng người, cậu ôm chăn ngồi dậy: “Còn phải nói, trình độ chọn quà của tôi là số một, đồ tôi tặng chưa có ai chê xấu.”
Tần Trú nhướng mày: “Thiệp chúc mừng.”
Bùi Duẫn: “Ừm...”
Tần Trú: “Có thể phát ra biểu tượng trái tim, có thể ca hát.”
Bùi Duẫn ném chiếc gối tới: “... Im miệng, không cần miêu tả.”
Tần Trú chụp lấy chiếc gối, nhẹ nhàng ném về.
Kết quả là Bùi Duẫn vừa định nằm xuống, cho nên trực tiếp bị gối rơi trúng đầu cậu.
Bùi Duẫn : “...”
Tần Trú: “...”
Bùi Duẫn: “Anh Chúc, cậu nói xem có phải là cậu không phúc hậu lắm không?”
Tần Trú mỉm cười: “Vậy cậu ném lại đi.”
Bùi Duẫn nhớ ăn nhưng không nhớ đánh, thuận miệng trêu chọc một câu: “Vậy không được, cậu mỏng manh lắm, bị trầy xước thì tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-dem-xung-hi-cho-giao-thao/3474382/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.