5 giờ 30 sáng, Bùi Duẫn đang ngồi trong nhà vệ sinh.
Cậu đặt bệ toilet xuống, ngồi xổm trên đó suy nghĩ về cuộc đời.
Lúc nằm trên giường, Bùi Duẫn nhìn thấy mấy hình ảnh rải rác.
Tất cả đều là lịch sử đen tối.
Còn thảm hơn cả quả táo đỏ.
Mặt cậu đỏ bừng, trực tiếp xốc Tần Trú dậy.
Tần Trú ôm cậu không dễ dàng gì mới vào giấc, giờ lại bị đánh thức: “Yên tĩnh một chút.”
Câu “Yên tĩnh một chút” này khiến Bùi Duẫn trốn đi ngay lập tức.
Cậu luôn cảm thấy Tần Trú ám chỉ đến mình.
Tần Trú nói với giọng có chút khàn: “Cậu làm gì đó?”
Bùi Duẫn không quay đầu lại, ngay lập tức lao vào toilet: “Đau bụng.”
Tần Trú bất lực nhìn cậu chạy vào toilet như một con thỏ đang tìm hang trốn.
Đi vào, khóa cửa, ngồi xổm trên bệ toilet.
Một loạt thao tác liên tục.
Đôi mắt của Bùi Duẫn trống rỗng, cảm thấy thật sự muốn chửi thề.
Tại sao người ta uống say thì sẽ không nhớ những chuyện vụn vặt, còn cậu tại sao lại nhớ chứ?!
Tại sao khi say cậu lại thô tục như vậy, bình thường ham muốn nhan sắc của người khác thì thôi đi, nhưng khi say lại chạy đến hôn anh...
Không khác gì kẻ háo sắc.
Không thở nổi.
Muốn chết.
Cậu còn cắn một vết đỏ vào mặt Tần Trú, trách anh không giống trong meme.
Kết quả người ta rất rộng lượng, không hề tức giận, thậm chí còn cho cậu uống canh giải rượu, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-dem-xung-hi-cho-giao-thao/3474381/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.