Sau bữa cơm chiều đơn giản, Lưu Ngạn rửa bát xong xuôi liền dẫn Lăng Tiểu Lưu đi tắm rửa. Quần áo của cả nhà đều cho vào máy giặt, không phải giặt tay khiến anh rất cao hứng.
Lăng Vân Đoan ăn xong liền chui vào thư phòng không thấy động tĩnh gì, Lưu Ngạn để hai cậu nhóc ở phòng khách xem ti vi, còn mình thì về phòng ngủ đi đi lại lại. Căn hộ này có vẻ vẫn được quét dọn định kỳ nên rất sạch sẽ, phòng của hai đứa nhóc vốn không có ai ở mà không hề có một hạt bụi nào.
Lưu Tư Bách và Lăng Tiểu Lưu cả ngày chơi mệt, đến tối chỉ được một chốc là buồn ngủ. Hai đứa ngồi trên sofa gật gà gật gù, hai cái đầu nhỏ tí thì va vào nhau.
Lưu Ngạn thấy vậy liền bảo dỗ hai đứa đi ngủ, anh ngồi bên giường đến khi hai nhóc ngủ sau mới nhẹ nhàng tắt đèn ra ngoài.
Nhìn đồng hồ trong phòng khách, vẫn còn sớm, mới có tám rưỡi.
Cửa thư phòng không đóng chặt, vẫn còn một khe hở nhỏ. Lưu Ngạn nghĩ nghĩ một lúc, liền rón rén đi đến bên cạnh, nhòm qua khe cửa xem người bên trong đang làm gì.
Thư phòng khá rộng, Lăng Vân Đoan ngồi sau bàn làm việc đang nói chuyện điện thoại, y đeo kính mắt, mặt mày nhăn lại, có vẻ như không kiên nhẫn.
Lưu Ngạn lại quay về phòng khách, mở ti vi, cho tiếng nhỏ xuống, buồn chán ấn điều khiển đổi kênh liên tục.
Tầm chín giờ thì Lăng Vân Đoan cầm cốc đi ra, có vẻ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-binh-thuong-binh-pham-dich-nhat-tu/2755452/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.