tháng Mười hai, hồi V
Sau khi (lại) thay đổi nơi làm việc, Nhạc Khê Minh đã dần quen với cuộc sống hiện tại. Bà bắt đầu hình thành đồng hồ sinh học mới, nếp sinh hoạt mới và thỉnh thoảng gọi điện cho Dịch A Lam để báo cho nhau biết rằng mình vẫn an toàn. Ngoại trừ đôi khi lo lắng cho tình hình của Dịch A Lam, những vấn đề khác trong cuộc sống không mang lại cho bà cảm giác khó chịu, thậm chí có thể nói là yên bình. Có lẽ vì bà chẳng lưu luyến nơi mình từng sống.
Một ngày giữa tháng Mười hai, Nhạc Khê Minh như thường lệ tan sở, cởi blouse trắng, mặc vào chiếc áo ấm dày dặn, bước ra khỏi cổng Bệnh viên Quân đội đi tới khu ký túc xá nhân viên. Dưới chiều gió ngược hướng, cách năm trăm mét tòa ký túc xá, Nhạc Khê Minh nhận được một cuộc gọi từ số lạ.
Có lẽ bệnh nhân chăng?
Bà vội nhấc máy, và nội dung trong cú điện thoại này còn khiến tim bà lạnh hơn cả ngọn gió đầu đông.
"Chị Nhạc Khê Minh đúng không? Tôi là Diệp Chu." Đó là giọng một người đàn ông.
Nhạc Khê Minh chưa từng quen biết người đàn ông nào tên Diệp Chu, song cái tên này như cái gai đâm vào da thịt bà. Bà từng cố phớt lờ nó; nhưng mỗi khi nhắc đến, nỗi đau ấy vẫn cứ âm ỉ trong tim.
Khi Dịch Vân Sơn – cha của Dịch A Lam và chồng bà – qua đời trong một vụ tai nạn giao thông, hai từ "Diệp Chu" được hiển thị trên màn hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-32/2163170/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.