tháng Mười hai, hồi VI
Nhạc Khê Minh mệt mỏi thiếp đi. Dịch A Lam không trở lại văn phòng mà qua đêm trên sô pha phòng khách, dù rằng y không ngủ.
Bà nội tuổi đã cao, giấc ngủ chập chờn; vừa nghe tiếng trở mình, cụ đã lấy cái chăn khác đắp cho Dịch A Lam, sợ sương xuống y lạnh.
Dịch A Lam toan nói không cần, trong phòng rất ấm áp; nhưng y không thốt nên lời, chỉ biết túm lấy chăn cuốn chặt mình. Y toát mồ hôi đầm đìa, lòng lại không ngừng run lên; mãi khi trời gần sáng, sau vài giấc ngủ nông là cơn ác mộng quen thuộc.
Cụ nấu cháo khoai tím, ba người ngồi vào bàn ăn trong im lặng.
Mặc dù Nhạc Khê Minh thoạt trông tiều tụy, nhưng sau một đêm nghỉ ngơi, lòng bà đã an tĩnh lại. Bà bắt đầu suy nghĩ về một ít vấn đề với góc nhìn lý trí hơn.
Nhìn Dịch A Lam ăn nhẵn bát cháo, bà nói: "A Lam, mẹ suy nghĩ rất lâu, cảm thấy hiện tại con quá nguy hiểm."
"Mẹ, con không sao." Dịch A Lam nói. "Nơi con ở an toàn lắm."
"Không rời đi được hả con? Người ta đã bắt đầu từ phía Diệp Chu rồi."
Dịch A Lam nhấm nháp miếng khoai tím nhỏ, đoạn thưa: "Đội trưởng Trịnh nói, họ sẽ chú ý đến tất cả mối quan hệ xã hội của con qua vụ việc này. Anh ta cũng cam đoan, chuyện như vậy sẽ không bao giờ xảy ra nữa."
"Rồi bọn chúng cũng tìm cách khác thôi."
"Nếu có cách tốt hơn, họ đã không cần phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-32/2163172/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.