tháng Mười hai, hồi IV
Đã một tháng trôi qua kể từ cái chết của Phương Diệp Nhiên; trong khoảng thời gian này, Phương Mặc và vợ của ông chẳng có lấy một phút vui vẻ, cái bóng về thực hư nhân cách của con trai đã đeo đẵng họ suốt ngày đêm.
Nhưng, sự thật sẽ sớm trở nên rõ ràng.
Phương Mặc ra ngoài từ sáng. Ông quay đầu xe chuyển làn, đến văn phòng Những người nhặt rác của Nhuế Đào theo lịch hẹn.
Đây là một phòng tham vấn tâm lý điển hình với quy mô trung bình, nằm trên tầng cao của một tòa văn phòng; bên trong lắp cửa kính sát trần, Nhuế Đào sẽ chọn kéo rèm dày, rèm mỏng hoặc mở hoàn toàn theo tình trạng thân chủ, rồi tiến hành đánh giá dựa trên phản ứng của họ với thế giới bên ngoài.
"Con người thường có tâm lý muốn sa ngã. Đứng trên nơi càng cao, họ càng muốn nhảy xuống. Thậm chí họ muốn được nhảy xuống mãi mãi." Nhuế Đào đứng trước khung cửa sổ sáng sủa, nói. "Nhưng đồng thời, con người cũng sợ độ cao; trái ngược với sâu trong nội tâm, là khát vọng được rơi xuống. Một nửa gene khắc ghi hủy diệt, nửa còn lại liều mạng túm lấy."
"Con người quả là một sinh vật phức tạp, phải không?" Nhuế Đào quay lại và ngồi xuống đối mặt với Phương Mặc. Ánh ban mai dịu nhẹ khiến phòng tham vấn trở nên sạch sẽ khoan khoái lạ thường, song những gì Nhuế Đào nói tiếp lại khiến Phương Mặc thấy ớn lạnh.
"Kết quả... Ừ, là kết quả điều tra của chúng tôi về con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-32/2163168/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.