Ngồi trong quán bar tôi hỏi:
Vì sao sổ tay cô lại ghi: “Đến nay cây đã um tùm tán xanh?” (1)
Cô ấy thing lặng không đáp.
Nửa đời trước của Ba Đóa Kim Hoa có thể tổng kết bằng cụm từ “Dương Quan tam điệp” (2).
Cô ấy viết một câu vào trang lót cuốn sổ tay:
Đến nay cây đã um tùm tán xanh.
Có lần, cô ấy gọi điện cho một gã:
- Chia tay hay không chia tay?
Cô ấy khóc như mưa trong điện thoại. Mãi cho đến một hôm, cô ấy bảo:
- Tôi đã được giải thoát. Tôi sẽ không bao giờ khóc trong điện thoại nữa.
Tôi hỏi:
- Vì sao?
- Khi người ta không còn yêu anh, thì anh khóc lóc cũng là sai, mỉm cười cũng là sai, bình tĩnh cũng là sai, nổi nóng cũng là sai, còn sống, còn hít thở cũng là sai, thậm chí lăn đùng ra chết cũng là sai. Trái lại, dù tôi khóc lóc hay mỉm cười, bình tĩnh hay nóng giận, còn sống hay đã chết, mẹ tôi vẫn luôn yêu tôi.
Sau này cô còn định thảo luận với đàn ông về chuyện chia tay nữa không?
Chia chia chia, thà chia tiền còn hơn!
Đó là bước ngoặt đầu tiên, khúc Dương Quang thứ nhất.
Nhưng chẳng bao lâu sau, cô ấy lại tiếp tục yêu đương cuồng si.
Lần này, gã đàn ông của cô ấy rất dị, chẳng có việc gì cũng xức nước hoa nồng nặc và cài nơ.
Ở đoạn cuối của câu chuyện tình yêu này, gã ái nam ái nữ kia tặng Ba Đóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngang-qua-the-gioi-cua-em/2932303/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.