Tuyệt vọng vì thế giới này, điều đó dễ như trở bàn tay.
Tha thiết yêu thế giới này, điều đó thực khó khăn vô chừng.
Học sinh yếu kém Vương Tuệ, vì một bạn nam, đã không hề nao núng, mở đường máu xông lên!
Năm 2012, tôi tiếp đón Vương Tuệ, một người bạn cấp ba ở thị trấn Sô-cô-la (Chocolate Ville),ngoại ô Băng Cốc, Thái Lan.
Đó là một nhà hàng đẹp như trong cổ tích, màu sơn trắng tinh khiết, tọa lạc trên một thảm cỏ thanh bình. Khi màn đêm buông xuống, ánh nến rực rỡ hắt xuống tận mặt sông.
Vương Tuệ thả tóc dài lượn sóng, trang điểm nhẹ nhàng, nụ cười ngọt ngào, lúc cô đi qua các chàng trai ngoại quốc không ngừng dõi mắt theo cô.
Hôm sau, tôi phải đi tàu hỏa về Chumphon, còn Vương Tuệ bay thẳng về Hồng Kông, vì thế chúng tôi không có nhiều thời gian để trò chuyện. Thực ra cũng không cần nói gì nhiều, chúng tôi cứ uống hết cốc này đến cốc khác, rồi nhìn nhau cười ha hả như những kẻ ngốc.
Tôi bảo:
- Tuệ Tử này, cậu không còn là học sinh yếu kém nữa, cậu là học sinh xuất sắc.
Năm 1997, Vương Tuệ ngồi bàn phía trên tôi, cô ấy mặc áo sơ mi kẻ ca-rô, tóc cắt ngắn đến mang tai.
Một hôm cô nói với tôi, cô thầm yêu một người. Tôi hỏi: ai thế. Cô bảo: cậu đoán thứ xem.
Lớp chuyên ban xã hội của tôi có tổng cộng mười tám bạn nam. Tôi kể tên mười bảy người đều không phải, vậy chỉ còn tôi mà thôi. Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngang-qua-the-gioi-cua-em/2932302/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.