Editor: Giản Linh Kiwi 
“Chuyển tiền nhé (H).” 
“Cảm ơn.” 
Tạ Nhu lưu số điện thoại anh, hỏi: “Anh là người thành phố B sao?” 
“Ừ.” 
Tạ Nhu hỏi tiếp: “Anh vẫn là học sinh…” 
“Học sinh.” 
“Cấp ba, đại học… Hay là cấp hai?” 
H không nói gì, Tạ Nhu thầm nhủ, chắc không phải là học sinh tiểu học chứ. 
Bởi vì giọng nói bị biến đổi nên không thể biết tuổi đối phương, thậm chí là giới tính. 
Một hồi lâu sau, H mới nói: “Cấp ba.” 
“Thật trùng hợp, tôi cũng thế.” 
Tạ Nhu nói, “Anh học trường cấp ba nào vậy?” 
“Cô muốn làm gì?” 
“Anh đừng hiểu lầm, không phải tôi muốn hỏi tin tức cá nhân của anh. Chỉ là anh nhường tôi toàn bộ số tiền thưởng lớn như thế, tôi vẫn muốn mời anh một bữa cơm.” 
Tạ Nhu chân thành nói, “Nếu không tôi sẽ thấy khó chịu. Dù sao cũng là hai chúng ta hợp tác mới giành được quán quân.” 
“Cô không cần nghĩ nhiều như vậy.” 
H nói, “Cô cũng xem như giúp tôi lấy được máy chơi game vr mới nhất của họ rồi.” 
Tạ Nhu nhớ lại, H nói muốn lấy máy chơi game cho em trai anh. 
“Vậy được rồi.” 
Cô cảm giác anh không nguyện ý gặp mặt ngoài đời, cũng không miễn cưỡng. 
“Nhưng tôi vẫn sẵn lòng trả lời câu hỏi của cô. Tôi học ở Nhất trung.” H nói. 
“A! Trùng hợp ghê, tôi cũng thế.” 
“Ừ, thật trùng hợp.” 
“Không phải anh học cùng lớp với tôi đấy chứ?” 
Tạ Nhu suy đoán, thử 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-van-thu-nhu-tinh/3055229/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.