Editor: Giản Linh Kiwi
Trên đường có khá nhiều học sinh, đầu xe hết nghiêng bên này lại nghiêng bên kia. Tạ Nhu cố lắm mới ngồi yên được: “Anh không thể đạp xe vững chút sao!”
“Đã bảo em đừng ngồi một bên, dễ ngã lắm.”
Cô sẽ không ngồi dạng chân đâu, chỉ có con trai mới ngồi kiểu đấy.
Vốn dĩ ngoại hình giống con trai của cô đã bị người ta bàn ra tán vào, cô càng không muốn hành động giống con trai.
Mặt đường phía trước cũng không bằng phẳng, trên đường cái còn có dấu vết bị ô tô đằn qua. Lúc Hàn Định Dương đạp xe qua, thân xe xóc nảy rất mạnh, khiến Tạ Nhu suýt chút bị hất văng xuống. Cô theo bản năng mà nắm chặt phần áo bên eo Hàn Định Dương.
Hàn Định Dương hơi quay đầu nhìn cô một cái, Tạ Nhu vội vàng buông tay, giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra.
Hàn Định Dương quay đầu xe, lại đi qua mấy chỗ gập ghềnh khác. Lần này xốc nảy mạnh hơn lần trước, Tạ Nhu sợ hãi kêu lên, trực tiếp ôm lấy eo anh.
Eo anh thật rắn chắc, cứng rắn nhứ thép vậy.
Anh mất tự nhiên nói: “Em cẩn thận chút, đừng để ngã.”
Tạ Nhu nói: “Vậy anh cũng đèo cho vững đi.”
Hàn Định Dương nói: “Mặt đường không bằng phẳng mà.”
Vài giây sau, Tạ Nhu lẳng lặng nắm chặt góc áo anh một cách gắt gao.
Không biết bắt đầu từ khi nào, tần suất Hàn Định Dương xuất hiện trong tầm mắt Tạ Nhu ngày càng nhiều.
Tạ Nhu ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-van-thu-nhu-tinh/3055228/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.