- Không xa đâu mà, em vơi Tiểu Lan năm sau tốt nghiệp rồi làm đám cưới luôn, cũng muốn năm sau có em bé luôn à, đến lúc đó chúng ta có thể hứa hôn cho con cái được rồi…
Bây giờ Tiểu Tường thực sự rất là xúc động, hắn chưa bao giờ được hảnh diện như hôm nay,nên nói chuyện hơi lộn xộn.
- Vậy em đợi không được rồi…anh phải cần thêm vài năm nữa cơ.
Dương Minh có chút khó nói:
- Các em nghĩ quá xa rồi.
- Hì Hì, vậy lão đại có cháu không, giới thiệu cho "bảo bối" tương lai của em là được rồi!
Hôm nay quả thực Tiểu tường vô cùng xúc động nên nói thì cũng có chút loạn thát bát tao.
- Hiện giờ thì chưa có, nếu có thì sẽ giới thiệu cho em."
Dương Minh bất đắc dĩ nói.
Thế thì tốt quá, lão đại, về sau chúng ta là người một nhà rồi! anh có thể dìu dắt em rồi!
Quan Tiểu Tường cũng không ngốc, tuy rằng thái độ làm người có hơi cứng nhắc, nhưng lại cũng biết chỉ cần đi theo của Dương Minh, về sau nhất định hắn sẽ thành công.
Trương Hoa Lan bị làm cho đỏ hết mặt, là một cô gái chưa xuất giá, nhưng Tiểu Tường lại đem việc con cái ra tính toán hết rồi, điểu này đương nhiên làm cô ấy rất ngại ngùng, cô trợn mắt nhìn Tiểu Tường, hờn dỗi nói:
- Anh nói bậy bạ cái gì đấy, ai muốn sinh em bé nhanh như vậ chứ?
- Đương nhiên là em rồi! cha em cũng đồng ý rồi mà, chúng mình còn sợ cái gì chứ!
Tiểu Tường nói như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1536162/chuong-1731.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.