Thế nhưng, Trương Điếm Hải không hoài nghi những gì Lâu Đại Diễn nói là những lời giả dối! Bởi vì Lâu Đại Diễn cũng là người trong Tùng Giang tới, hiểu biết hơn nhiều so với Trương Điếm Hải, mà Lâu Đại Diễn lại nói như thế thì đương nhiên không thể sai được!
Nhất thời, mặt Trương Điếm Hải nửa đỏ nữa trắng, xấu hổ đến tột đỉnh! Lúc trước, hắn còn đang không ngừng chế giễu Dương Minh, nói Dương Minh là đồ nhà quê, không biết thế nào là thành phố…nhưng chốc lát thay đổi thành lãnh đạo cao cấp của tập đoàn, mà cũng nên gọi là lãnh đạo cao cấp trong lãnh đạo của tập đoàn….
- Dương,…Dương ca.
Mặc dù Trương Điếm Hải hơi khó chịu khi gọi người đàn ông tuổi ngang với con gái mình là "Ca", nhưng lúc này hắn không thể không gọi như vậy!
Đến với công việc này đúng là không dễ dàng, mặc dù, truy rằng hắn do công ty săn đầu giới thiệu tới, nhưng thực ra là Trương Điếm Hải có thông đồng với công ty săn đầu tạo ra thành tích giả, hắn chẳng qua nhìn trúng vị trí cao cấp ở đây! Nên muốn tới nơi này công tác mà thôi. Cho nên, hắn không muốn mất đi công việc này, như vậy cách duy nhất là phải cuối đầu với Dương Minh.
Dương Minh dự định sau khi ăn cơm xong sẽ đưa cho Quan Tiểu Tường một trăm triệu đồng, làm cho Trương Điếm Hải phải khiếp sợ, sau đó để cho Quan Tiểu Tường nở mày nở mặt một chút là được rồi, nhưng không nghĩ đến là Lâu Đại Diễn lại đột nhiên xuất hiện, bất quá, Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1536161/chuong-1730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.