Món đậu hũ chiên bơ này do Chu Giai Giai tự mình xuống bếp, nếu Dương Minh lộ vẻ nuốt không trôi, dám chắc nét mặt của nàng sẽ biến đổi lớn.
Mà sắc mặt biến đổi, khẳng định sẽ làm Dương Minh đoán được món này do nàng chế biến.
Bây giờ, có lẽ không cần đoán Dương Minh cũng biết rồi.
- Haizz!
Tôn Khiết thở dài, Chu Giai Giai vẫn còn chưa đủ kinh nghiệm xã hội a, mới chỉ như vậy đã rơi vào bẫy của Dương Minh. Có điều cẩn thận ngẫm lại thì cũng không trách được nàng, ai bảo Dương Minh gian xảo quá chi!
- Đậu hũ này. đậu hũ này ăn vào sao lại ngon đến vậy!
Dương Minh uống xong hớp nước, thở dốc một hơi nói.
"."
Chúng nữ nhìn nhau đều không biết nên nói gì, ngon thì sao hắn lại làm ra bộ dáng như vậy? Cứ như ăn phải cả hũ muối không bằng? Chu Giai Giai cũng chỉ biết cười khổ nhìn Dương Minh, vừa rồi thật sự hù chết mình mà.
- Giai Giai, đậu hũ của em ăn ngon quá, lần sau anh còn muốn ăn nữa.
Dương Minh nói xong, nhìn nàng mà cười hì hì.
"."
Sắc mặt Chu Giai Giai đỏ lựng lên, lời hắn nói hàm nghĩa nhiều quá, cái gì mà "đậu hũ của em"? Điều này sao lại không khiến người nghe nghĩ lung tung?
Được rồi Dương Minh, anh ăn nhanh nhanh chút đi, tính là chúng em thua! Một hồi, anh muốn thế nào thì được thế đó. Song cũng phải được Oánh Oánh đồng ý, bởi vì tất cả mọi người đều nhất trí, đêm nay anh là của nàng!
Tôn Khiết nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1536139/chuong-1708.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.